Sau màn trình diễn bóp cắn và véo đứt vú các
nữ thì chúng thay sang màn lột quần từng bà từng chị ra mà sờ bóp
rồi sằng sặc cười, trông chẳng khác bọn đười ươi rừng rú. Giữa
thanh thiên bạch nhựt, chúng mò vuốt lồn các bà, các chị hoặc hôn,
bú, liếm xoèn xoẹt nghe bắt kinh. Có thằng hứng chí đã đua nhau cởi
phăng quần của chúng và dùng tay xoắn con cặc trước mắt các
nữ.
Có anh chồng nghĩ trước sau gì cũng chết nên không thể chịu đựng
cảnh chúng làm tội vợ mình nên xông phắt ra đá tên giặc khả ố thì
bị cả bọn xông vào chém loạn xạ đến bết bê máu và quẳng tòm xuống
biển.
Sau đó chúng thay phiên nhau hiếp dâm các chị, còn bắt các bà đứng
ngắm chúng cho vui. Chị chờ đến phiên mà khiếp đảm rụng rời. Chị
không ngờ trên trần gian có hạng người vừa dâm vừa tán tận lương
tâm đến vậy. Chúng địt các chị xong, đổi nhau như thay đĩ và có đứa
vừa địt xong lại dùng luôn gậy ngoáy vào lồn cho chị bị đau đớn mà
sặc lên cười.
Kể được bấy nhiêu thì chị nghẹn ngào không sao kể tiếp. Cả người
chị rung lên, nấc nấc từng chặp và nước mắt đổ ròng ròng. Tôi đang
nép hít nơi vú phải chị cũng phải hứng những giọt lệ của chị nhỏ
xuống như mưa sa. Tôi biết chị đau khổ vô vàn nên vừa ngước nhìn
chị thiết tha, vừa xoa nắn bờ vai chị để làm giảm cơn đau
xuống.
Chị ngáp ngáp như con cá bị vứt lên chỗ khô giãy giụa vì bị ngộp.
Mắt tôi cũng muốn rưng rưng theo. Tôi hít những hơi thật sâu trên
ngực chị và nói chẳng ra lời: đừng khóc khiến tôi cũng sẽ khóc
theo. Chị chùi khuôn mặt đẫm lệ nhòe nhoẹt vào mặt tôi và rống lên
than thở: tại sao trời không bắt em chết đi mà lại để cho em
sống.
Tôi phải ôm thật chặt chị vào lòng, hôn túi bụi lên mắt, lên má
chị, nói một lời thống thiết: sao lại nói vậy, mình chết đi thì tôi
sống với ai. Chị rùng mình, nhìn tôi chăm chăm như thầm ước lượng
xem lời tôi thật đến cỡ nào. Và khi thấy đôi mắt tôi long lanh lên
thì chị gục hẳn vào tôi mà rên rỉ: thì ra cả hai ta cùng khổ, hả
anh. Tôi gật đầu.
Tôi không giục giã chị, cứ để chị được tự nhiên, chị ngập ngừng một
lúc rồi kể tiếp: hiếp xong mấy chị, bọn chúng có vẻ mệt nhoài nên
rút buồi ngồi thở hồng hộc. Các chi ê ẩm cả nên nằm lăn lóc la liệt
khắp sàn tàu, người thì máu lốm đốm nơi vú, người thì lồn cũng sứt
mẻ rướm máu ra. Ai ai cũng dính tèm lem tinh trùng của bọn hải tặc
bôi dây đầy người.
Bọn giặc trông bẩn cũng không kém, cặc dái thằng nào cũng ngập ngụa
khí dâm. Chúng ngồi xoạc chân ra để chất lỏng nhễu đầy tại chỗ. Có
thằng vẫn cứng dựng lên không xìu nổi, cứ lừng lững như cột buồm,
nó dùng tay vo tròn tròn trông hết sức tục tĩu.
Bọn con nít gái xanh lè mặt, đứa nào cũng hớt hải âu lo. Nhóm hải
tặc thấy vậy thích thú lắm. Chúng càng vo cặc và rên lên khả ố, hầm
hừ. Có thằng đứng phắt lên lôi một con nhỏ chừng 7, 8 tuổi, trợn
mắt trợn mũi xé xoạc áo xống ra. Tội nghiệp hai vú con bé chỉ mới
nhú như quả ổi mà thằng giặc lôi xềnh xệch, bàn tay như hộ pháp bóp
toẹt vú con nhỏ.
Nó lôi đến các chị, hất cho ngã quì xuống rồi bắt con nhỏ bú cặc
hắn. Con nhỏ gục gặc không chịu, thằng cướp xáng cho mấy bạt tai,
đổ hào quang, tối tăm mặt mũi. Mẹ con nhỏ sợ con bị giết nên dù
đang chấn thương đầy vú và lồn cũng cố gào khuyên con làm cho khỏi
bị chém. Anh đã lần nào tận mắt chứng kiến cái mồm nhỏ xíu phải
ngậm con cặc to dơ bẩn chưa.
Thằng giặc thục chí mạng đầu con nhỏ vào cặc, đâm tưởng lòi hẳn ra
sau gáy và cứ thế nắc như đang nắc lồn vậy. Con nhỏ chết khiếp, khí
nhễu ròng ròng trào đầy mồm. Hai tay thằng cướp bê chặt lấy mang
tai con bé mà húc nhanh, húc mạnh. Nó húc càng lúc càng dữ đến lúc
cả người nó rung lên mửa đầy trong mồm con nhỏ. Tội nghiệp, con bé
sặc trợn trừng mắt, nôn ọe và ho hen. Thằng khốn cười lên và nắm
tóc con bé quay một vòng cho mọi người nhìn.
Con bé chắp tay lạy rối rít. Chẳng những nó không tha còn độp cắn
luôn vào vú con bé giựt nhay mới đã làm con nhỏ lồng lộn như bị
chọc tiết. Đến khi nó nhả ra thì máu nhuộm đỏ lòm nơi đầu vú con
bé.
Bọn giặc lừ lừ một lúc chừng hồi tỉnh thì bắt đầu hiếp đợt hai.
Chúng lôi các chị còn lại trong đó có em và hành hạ theo ý chúng.
Con số người nữ không còn đủ thì chúng chọn những bà còn trông được
ra thay thế. Chúng dùng dao, mã tấu chỉ ra dấu bắt mọi người tự lột
quần áo ra, ai cũng răm rắp làm theo.
Có lẽ em là người trông khá nhất trong đám nên khi em vừa cởi xong
thì bọn chúng châu vào hít hà. Thằng nào cũng muốn dành, tên trưởng
nạt và tất cả lui ra đợi. Tên này đến gần em, dùng tay nâng mặt em
lên nhìn và rà lưỡi liếm vào da má cùng mũi em. Mùi nó hôi và khét
dễ sợ, nhìn mớ tóc xoăn tít của nó, em muốn đứng tim. Nó phà hơi
ra, thối như nhiều ngày không đánh răng. Nó thò tay bóp nghiến hai
vú em và xí lô xí la nói gì với bọn khác.
Mấy thằng tiến đến vật em nằm tênh hênh dưới sàn tàu. Thằng trưởng
ngồi dạng chân ra ngay trên mặt em bắt em bú cặc hắn. Em nhúc nhích
tránh, nó liên tiếp xáng cho em mấy cái tạt tai và hét bọn đàn em
căng tay chân em ra. Một thằng lại giữ trịt khuôn mặt em, banh mồm
em ra để tên trưởng nhét cặc vào. Trời ơi, cặc dái nó vừa địt các
chị xong nào có rửa, dính lệt xệt mà kinh, nó dùng sức nhét vào
miệng em. Em cứ há hốc ra thì tên giữ khuôn mắt em xiết bàn tay để
hàm em ngậm sát con cặc.
Em ngửa mặt nhìn trời nhìn đất xoay mòng mòng trong khi tên trưởng
cứ giập lia lịa vào sâu trong họng. Em nào đã bú cặc ai bao giờ mà
đành phải thay cái lồn cho nó nắc. Em hóp cả má để cặc nó miết sâu
và bót hơn, nó vẫn chưa ưng nên ra lệnh cho bọn dưới tay thằng mò
bóp hai vú, thằng móc vào lồn khuậy, mục đích để em phải nứng lên
bú cặc hắn chặt chịa.
Mấy thằng được bóp vú và móc lồn có vẻ khoái vì em thấy nó vê bóp
đều tay và móc muốn thủng lồn em ra. Em biết tụi nó nứng mà sợ oai
thằng xếp nên không dám tơ hào, chỉ cố tình cọ cặc vào khe đít hay
rà rà giữa ngực em tạm vậy thôi. Cũng nhờ chúng chọn em làm mục
tiêu nghịch tập thể nên các chị răm rắp nằm chờ. Thằng xếp được bú
cặc sướng nên rống lên như chó chết, một hồi chừng như đã nên nó
nhổm lên, hất đuổi bọn đàn em để chính nó bú mút hai vú em và tuột
dần xuống liếm lồn và bú nút kêu rộp rộp.
Đến khi em nghe thằng xếp thở ì ạch thì em biết nó đụ em rồi. Em
thấy cửa mình em đau nhói và sự vô ra con cặc bự của hắn làm em
tưởng lồn bị vỡ bung. Nó nắc, nó xiết, nó dày vò em mà còn cắn lên
từng cái vú, kêu ông ổng và cười sặc sụa. Bọn tay em thấy chủ đụ đã
thì mỗi thằng cũng ào vào đụ các bà các chị ọc ọc. Cả sàn tàu như
một động đĩ, nhìn đâu cũng thấy nhấp nhổm đít mông giập triền
miên.
Em nằm chịu trận buông trôi cho số kiếp mà nào có được yên. Thằng
xếp muốn thỏa mãn nên xoay đủ cách nhấc giò em lên kẹp vào nách hắn
hoặc gác lên vai để địt phừng phừng. Nắc một hồi nó ngừng thì cắn
loạn xạ vào vú, lôi giựt ra dài nhằng, em sợ muốn chết chỉ lo vú bị
đứt.
Nó đụ em rất lâu vì vừa mới đụ các chị xong thì khí đâu chóng bồi
hoàn được. Hai mu lồn em tê rần, rát muốn bị xé rách, con cặc hắn
nhọn như lưỡi khoan đâm vô đau điếng, lại ngoáy xọc khắp hướng.
Không hiểu sao bị hiếp mà em cũng tới được, em nghe khí ọc hai ba
lần, nóng rần lồn em mà thằng con cặc vẫn chưa hề hấn ra nổi. Nó
làm em ngất ngư muốn chết, khi nó biết em ra thì nó xiết cứng em mà
cắn vú nắc tứ tung.
Nó xọc em thiếu điều lồn muốn méo xẹo, hai vú tầy huầy và cuối cùng
thì cũng kêu lên và ọc đầy trong lồn em. Lần cuối có lẽ nó sướng
tợn nên em nghe như ngực em bị xé ra và ngất đi không còn biết gì
nữa. Khi em tỉnh dậy thì bọn chúng đã rút đi, tàu trôi lềnh bềnh vì
máy tàu đã bị gỡ quăng xuống biển. Tiếng khóc râm ran, đàn ông đàn
bà trẻ em và các bé gái đều than van số phận. Một số bị bắt dẫn đi,
em tự hỏi sao chúng không lôi em theo cho rồi.
Bao nhiêu quần áo, lương thực đều bị chúng cướp sạch, ý để tất cả
chết phi tang tội lỗi của chúng. Đàn bà và giới nữ lõa lồ, máu me
vương vãi khắp nơi, chẳng ai còn biết thẹn thùng gì nữa. Em ê ẩm
khắp người, lồn khô như bẹ chuối thiếu nước, giòn đến có thể róc ra
tự nhiên. Một bên ngực như bị khoét làm em sốt lên sốt xuống. Em
không còn sức đứng dậy nổi, nằm sải tay sải chưn mặc kệ cuộc
đời.
Một hai em chỉ muốn chết. Lờ mờ em thấy có lúc ai đó đến ủi an em.
Em kêu khát, nào còn nước đâu mà uống. Bọn ác nhân đã phá sạch mọi
thứ. Hình như có ai đó đã đái róc rách và đổ cho em một chút để
thấm miệng. Ai cũng than kêu trời, hờn căm, mong bọn chúng bị đền
tội. Chẳng ai còn hi vọng được tàu cứu vớt, chỉ mong sao sấm sét
nổi lên dìm con tàu xuống biển khơi mất tăm mất tích cho
xong.
Vậy mà lao xao có tàu còn lòng nhân đến lôi ghe về. Họ giúi chúng
em vào một đảo nào đó rồi lại chạy đi. Chúng em được cứu vớt, dù
đang để lồn để vú cả lũ mà chẳng ai động tâm muốn hiếp. Chúng em
lếch thếch lên bờ, được choàng cho mảnh vải che và nằm ì cả lũ. Sau
này tỉnh dần bọn em mới biết trôi giạt vào Mã Lai.
Hội thánh địa phương chăm lo nuôi nấng cả về mặt tinh thần lẫn thể
xác, song còn mấy ai tỉnh lại sau cơn bàng hoàng. Các bà, các chị
gặp em đâu đều nhìn với vẻ biết ơn vì nhờ em họ chỉ bị hiếp một
lần. Cũng tại của nợ là em có đôi vú hơi lớn nên thằng giặc nào
thấy cũng ham. Hồi nhỏ, em thẹn vì vú bự, phải lén lút thít chặt
vải cho nhỏ bớt kẻo ngó dị.
Một lần má em bắt gặp em bó ngực, bả chửi thậm tệ. Bà nói con gái
có vú lớn dễ nuôi con, mắc gì mày phải nịt lại. Rồi má còn nói
giỡn: vú bự chồng mê hết hồn, khỏi sợ nó có mèo bậy bạ. Bọn bạn
cũng khen và ganh tị với em vì nhiều đứa thẳng băng chẳng nổi u
chút xíu nào hết. Ra đường, đàn ông con trai khen mỗi người một vẻ,
ai đàng hoàng lịch sự thì bảo em có bộ ngực đẹp vô hồn, còn đám ba
trợn thì nói lóng là em có cặp “ xôi “ như đầu máy xe lửa.
Tía em thì có vẻ lo, thời buổi giặc giã con gái vú bự dễ gây khích
động cho đàn ông làm bậy. Nhứt là em sống ở quê, ổng sợ em gặp lê
dương, chà chóp bóp rờ và hiếp. Vậy mà em cũng không thoát. Giả như
người mình tử tế với nhau, em đâu phải vượt biển để tới nỗi.
Chị nấc nấc kể tiếp: tưởng lên được đất liền, vào trại là mọi việc
xui xẻo đã qua, nào ngờ oan nghiệt lại chuyển sang hướng khác. Hồi
đó quốc tế còn nhận nuôi ăn ngày hai bữa, lại tổ chức lo cho việc
học tiếng xứ người, nhưng không ai đoán được mình có qua khỏi thanh
lọc hay chăng, nên ì xèo nào có ai chịu học hành đứng đắn. Các bà,
các chị bị hiếp đâu đã tỉnh nổi, có người đâm điên điên khùng
khùng, suốt ngày ở truồng đi lông rông khắp trại.
Đàn ông vốn thích rình nhìn trộm lồn vú bọn em, còn kháo nhau chê
lồn to vú nhỏ, vậy mà mắt nhìn mấy bà mấy chị thét dường như ăn
hoài một thứ cũng ngán. Ngược lại thì mấy thằng lính Mã khoái kinh
hồn. Lợi dụng việc kiểm soát không cho người đi lại ban đêm, chúng
ra vẻ đi tìm dẫn mấy bà/chị tam tam về chỗ ở, thực ra là chúng lôi
họ ra bờ biển hay chui vào các chòi để đụ tưng bừng.
Phụ nữ đã bị hiếp một lần thì đụ dài dài cũng nào có khác. Cặc đút
vô lồn nắc xục xục chừng nào hổng chịu được phóng tinh tùm lum là
xong. Bọn lính thằng nào cũng dâm tổ mẹ, đã chơi còn bày đặt kiểu
cọ mới bằng lòng, phương chi lại được đụ người nước khác, vốn là
điều chúng nằm mơ cũng không tưởng tượng ra được thì bảo sao chúng
không hám.
Đàn bà Việt Nam dù dở điên dở khùng, song ai gượng nhẹ thì cũng còn
lai láng tình cảm, nên khi được mấy thằng lính Mã nuông chìu, bê
mông, bợ cẳng gác lên vai, kẹp vô hông, đụ kìn kịt thì cũng lơ mơ
thấy thích. Tụi lính không bặm trợn và hùng hục như hải tặc, làm
lại theo bài bản nữa, thằng nào cũng thích bú vú đã đời, liếm cạp
lồn thiếu điều muốn bung hột le ra, rồi mới nắc thì làm sao các
bà/chị hổng cảm.
Bọn lính trẻ lại hăng, đụ khoái là rên la thông thống, ghịt giò mấy
nữ bợ cao lồn lên thục chí mạng mới nghe, nên bọn em nhiều người
cũng đã. Có người khùng điên mà lính nắc cũng rung động nên vặn cái
lồn uốn éo, oằn người cho cặc dái lồn đoi xào xáo nhau còn hơn trăn
cuốn. Nhiều thằng dai sức hết cỡ, đụ cành cành, quấy lồn muốn nát
mà chưa mửa khí ra nữa. Nên dù đang thở hào hển, nó cũng nằm ụp lên
mình các bà/chị mà mút bú vú nghe chách chách. Có thằng đụ thấy lồn
ai bót chặt thì giữ lại cả đêm đụ lai rai.
Trại có thể phục hồi được thể xác nhưng không làm sao phục hội nổi
tinh thần. Quốc tế có thể lo cho ăn, cho mặc nhưng làm sao đền lại
được những cái vú bị xẻo, những cái lồn bị rách. Phương chi những
vết sẹo còn lù lù ra đó, chúng là những bản án vô danh suốt đời ghi
lại sự nhẫn tâm giữa con người với con người. Ngàn đời, nỗi đau này
khó xóa sạch được và quốc tế có một phần trách nhiệm trong
đó.
Tôi mấy lần định ngăn không cho chị nói thêm. Nhưng nhìn ánh mắt
căm hờn của chị, tôi không dám. Chị chợt túm lấy tóc tôi giựt kịch
liệt và hét: tại sao đàn ông mấy người ác quá vậy. Thèm khát thì
lồn sẵn đó, vú sẵn đó, cứ nhét cặc vô mà đụ, mà đéo, dù cho có bày
kiểu này kiểu nọ để cảm thấy sướng cũng được. Vú muốn bóp thì bóp,
muốn bú thì bú, nứng thì vặt vê, hay cắn được rồi, tại sao cứ phải
rứt tét vú người ta ra thì mới bày tỏ tột độ khoái lạc hay sao. Đụ
mửa ọc ra được rồi, còn bày chi lấy gậy thọc vào lồn quậy tà la túa
lủa và lấy dao khoét xẻo nữa. Lồn đàn bà chớ có phải gỗ đá gì đâu
mà không biết đau.
Tôi khiếp quá, chỉ sợ chị nhìn tôi ra thằng hải tặc chó đẻ mà nhào
vô cắn xé tôi thì nguy, nên tôi vội dang ra xa và lay tỉnh chị. Chị
bàng hoàng một lúc lại rấm rức khóc. Chị đưa thẳng hai tay ôm lấy
tôi, để tôi ngả dựa đầu vào vú chị mà miệng nói tía lia: em xin lỗi
đã làm anh sợ. Nép vào em đi cho em thấy yên tâm. Tôi dùng bàn tay
ấp vào hai chiếc vú bên ngoài áo mà xoa nhè nhẹ. Chị tức tưởi nấc
liên hồi. Tôi xoa vú rồi xoa vòng ra sau lưng. Lại thọc tay vào
dưới áo, xoa thẳng lên thịt da chị, tôi nghịch với sợi dây có khóa
cài của chiếc áo nịt. Chị nguôi dần. Tôi nhè nhẹ tháo khóa cài ra
và định vật ngửa chị để hôn hít lên hai vú. Chị choàng dậy ghịt
chặt chiếc nịt vú ở phía trước, giãy nảy không cho. Chị hét toáng
lên: em đã bảo đừng đòi bú vú, em nhột chịu không được mà. Tôi đâm
cụt hứng ngang. Chị hối tôi cài lại dây áo cho chị, rồi bật ngửa
người ra xí xóa nói: anh thích bú thì kéo quần em xuống mà bú, anh
muốn liếm, nút, bú, cắn gì cũng được, lồn em tuy nhột nhưng em còn
chịu được, đừng cố bắt em cởi vú ra. Tôi ngẩn ngơ chưng hửng không
hiểu ra sao nữa.
Thấy tôi xà lơ, chị tự động lột quần, chìa cái lồn cho tôi thấy và
gạ: nè, anh bú đi. Tôi uể oải kéo lại quần che cho chị. Nghe tiếng
chị phàn nàn: anh có yêu gì em đâu, hơi chút lại giận. Vậy mà một
hai đòi cưới em thì cưới chỗ nào. Tôi vừa buồn vừa giận, nhưng cũng
cố tìm cách chứng minh cho chị thấy yêu cầu đòi lấy chị là thiệt.
Chị nức nở hỏi: anh biểu anh muốn lấy em làm vợ mà vẫn một điều
chị, hai điều chị, chẳng lẽ chị mà lấy em làm chồng sao. Tôi vội
vàng xin lỗi bằng chết. Tôi rất mực chống chế: tại cái tính lần
khân của em nên tôi chưa rõ có chịu chăng mà dám đổi xưng hô thân
mật. Chừng nào ta lấy nhau xong thì em em anh anh mấy hồi.
Và để chị quên đi, tôi tuột vội tuột vàng quần chị ra và banh ngược
hai giò gục vô liếm láp lồn chị òm ọp. Chị mau chóng thấy sướng nên
lòn tay bợ hai bên hông, nâng cao háng lên cho lồn kê sát vào miệng
tôi và giục: bú đi anh, lùa cái lưỡi vô trong lỗ rà cho em đã. Nứng
lồn quá, ê mẹ hết trơn rồi. Tôi vừa cạp vừa hỏi dò chỗ nào, chị láu
táu chỉ lung tung: đó phía mu phải và chưa gì lại la hổng phải bên
dưới lỗ lồn kìa. Tôi táp như chó táp, chị uốn quặn người mà kêu
ngứa rinh lên. Tôi quính lên phải tạp, nhay, cắn tà la, mãi đến khi
kẹp được hột le vào giữa răng bặp bặp nhay nghe chị rên hừ hừ tôi
mới biết chị thích được cắn chỗ đó.
Tôi tập trung vào cắn nút và nhay cái hột le dữ dội, chị sướng gồng
hẳn mình và hai giò bung lạch bạch trên giường như người chơi lò cò
cho đỡ ngứa. Tôi cũng nứng cặc bạo, con cu cọ vào sịp làm tức dái
thấy cha. Thấy chị sướng, tôi bú lồn và lòn thêm ngón tay vô ngoáy
làm chị kêu the thé: anh làm gì mà em muốn bắt đái ra vậy. Tôi hít
hà khuyến khích chị đái bung ra đi, chị rặn è è mà nào có xổ được.
Tôi cạp và móc chỉ thấy khí lồn trào ra đục dầm dề.
Tôi làm một hồi thì chị rên: em nứng lồn quá, anh mà ngưng nghịch
quậy, chắc em chết mất. Tôi vẫn quậy nhưng lồm cồm ngồi lên tuột
quần ra. Từ ngày về ở nhà chị, tôi chưa hề cởi truồng nên khi nhìn
thấy con cặc tôi đần đẫn gật gù một khúc, chị trợn tròn mắt, buột
miệng hỏi: chèn ơi nó dài và kịch cộm vậy sao. Tôi gật đầu và để
cho chị có ấn tượng hơn, tôi nhổ nước miếng ra lòng bàn tay và nắm
gọn cặc tôi mà xoay tròn tròn, suốt từ gốc đến ngọn. Dái tôi tím
lịm, nhi nhỉ một hạt bọt trắng phòi ra ở đầu, tôi dùng một tay vạch
giò chị ra và lom khom đút cặc vô lồn chị nhè nhẹ.
Tôi thấy chị nín thở và lắng nghe coi cặc tôi chui vào lồn chị thế
nào. Tựa như cái máy xoáy khoan vào lòng đất, cặc tôi chui thun
thút vào trong. Khi nó đã ngập sâu, chị vứt huỵch người xuống, hơi
khép đùi vào để lịm nghe cặc tôi ngọ nguậy trong lỗ. Tôi chờ chị
hoàn hồn, bắt đầu nắc lên nắc xuống mấy cái. Lồn cặc thấy trơn, tôi
chống hai tay hai bên mình chị mà nhắp nhắp. Chị sướng tơi bời nên
dạng dần hai giò, cả cái lồn há ra độp lấy cặc tôi mà mút lép bép.
Tôi đụ chị phún nước ra, làm ướt ấm dài theo cặc tôi, hì hà hì hục
tôi đâm sâu thật sâu vào lồn chị. Bây giờ thì chị rên hư hử, co hẳn
giò lên mà réo mà kêu: trời ơi, đụ sướng như vầy sao, anh nắc mạnh
đi cho em đã. Chị nói huyên thuyên như người mê sảng: tổ cha nó,
hèn chi mấy thằng cướp biển thấy lồn như bị quỉ ám. Mẹ tía nó, nếu
nó từ từ đụ thế này thì ai còn rủa làm gì. Và chị tá hỏa lên: ôi
lồn em rêm hết trơn, anh ơi, anh đụ đã quá.
Tôi cũng lây cái bịnh nói tục của chị: tại em không cho anh bú vú
chớ đang đụ mà được sờ bóp vú, cán nhay ngực để trần em còn nứng dữ
nữa. Chị đang sướng để tôi đụ cành cành mà hai tay cũng vội ôm che
lấy ngực, sợ tôi làm ẩu thò lật bóp. Tôi nắc một hồi thì nghe chị
la: ối, em ra, em quíu anh ơi. Lồn em muốn liệt mà sao vẫn thích
được anh nắc. Nắc mau, nắc mạnh đi anh, ối đã quá, đã quá. Cặc anh
dài, lớn nên cạo lồn em muốn rã rệu. Tôi hãnh diện nên đụ đùng
đùng.
Tôi nắc làm chị nổi sóng nổi gió, uốn trân mình dập dềnh, có lúc
lồn ngoáy đảo khắp bề, tôi rướn người lên giập thì chị quặp cứng
hai giò vào lưng tôi mà xiết. Làm tôi muốn bật con ngươi ra và như
cái vòi bỗng dưng bị bể, tôi nghe thứ gì ấm nóng xối xền xệt đầy
lồn. Tôi mệt nhoài còn hơn người leo núi, lồn chị mút mút vắt kiệt
cặc tôi. Mắt tôi đổ sao, trán xâm xấp lạnh dù mồ hôi chảy nhiều,
tôi đổ ụp xuống người chị, không còn sức rút cặc ra nữa. Lồn chị
vẫn lạo xạo gặm mút cặc tôi. Chị vuốt lấy tấm lưng tôi, mằn từng
đốt xương sống xuống tới xương cùng, làm tôi lại ồ ồ xối thứ nước
nóng ấm vào lồn chị. Mặt chị tươi rói, có vẻ hài lòng, lẻm bẻm
khen: anh đụ em sướng quá.
Khi 2 đứa tôi rời nhau ra, chị thấy mặt tôi chằm quằm một đống, chị
hỏi: anh đòi em sẵn sàng cho rồi, chớ đụ chưa đã sao mà mặt bí xị
khó coi vậy. Tôi bực bực trong lòng trách chị: đụ mà không được bóp
vú thì như mới đụ một nửa. Chị đáp lại tỉnh bơ: chớ anh không nghe
nói thuốc ngon nửa điếu đó sao. Tôi càng sùng hơn: thuốc ngon nửa
điếu thì được, còn đụ cái lồn mình ên thì tay như thừa thãi vô
cùng. Chị chưa biết nói gì thì tôi chêm vô theo: tại sao thằng cướp
biển bóp nát vú bà thì được, còn tui thì bà ké né, rụt rè.
Nghe giọng lè nhè gay gắt, chị biết tôi giận hung, nên vả lả: thì
bởi nó bóp vú em muốn lòi ra ngoài, lại còn cắn nữa nên giờ em mới
nhợn. Chỉ cần thấy cái miệng ai há há, em đã nhớ lại lúc nó cắn
giựt vú em rồi và em đau hết sức. Rồi để xà lơ, chị xoa dịu tôi:
lần đầu mần thịt cái lồn thôi, từ từ để em quen rồi vừa nắc vừa
bóp. Tôi nghe cũng có lý, nhưng còn hờn mát: trời sanh vú đàn bà để
chồng con bóp mà cấm thì thà chết sướng hơn. Chị bật cười rẹt
rẹt.
Từ đó, tôi cóc thèm về ngủ riêng nữa, tối nào tôi cũng rị mọ nằm
bên chị. Chị tỏ vẻ âu lo, chỉ sợ ngủ mê bị tôi mò lột áo bú vú, nên
bắt tôi thề bồi um sùm. Tôi cũng làm cho chị tin. Chị tỉ tê hỏi tôi
đủ thứ chuyện, mục đích để tôi đừng dư thời gian mà mò vọc chị,
chắc vậy. Chị yêu cầu tôi nhắc lại chuyện vợ con, tôi thành thật kể
lại hết ráo.
Tuy không khoe, nhưng tôi cũng nhắc về quá khứ quan cách của mình
nên lấy vợ xôm tụ ra dáng. Hẳn nhiên là vợ phải đẹp, vú phải đầy và
người phải quyến rũ. Ngặt cái là ăn ở với nhau lâu mà chẳng có con,
tuy vậy vì tôi còn cung phụng được nên ả mới ở lại. Tôi cũng nói về
lối sống rất “ tây “ của vợ chồng tôi, vì không con, nên xả láng.
Tụi tôi chuyên ngủ truồng và không đêm nào chẳng đè nhau ra bú mớm
rồi đụ tơi bời hoa lá.
Chị lẳng lặng nghe rồi xía vô: em nghe nói đàn ông chơi vợ nhiều
thì đâu kịp sản sinh tinh trùng ra được, có khi vì vậy mà anh không
có con cũng nên. Lại nữa, anh đụ chị cành cành mà sao khỏe dữ,
người ta là sụm xương sống hết rồi. Tôi cười lên sằng sặc và chửi
thề: đụ như vậy mà nó còn thèm cặc đi lấy bậy, nên mới kẹt khỏi
được ra đi. Chị có vẻ thông cảm và tội nghiệp cho vợ tôi nên góp ý:
anh đừng giận chị mà oan uổng, có khi chị quen sống đầy đủ, nên khi
anh đi tù thì chị phải lách tìm cách tránh thiếu thốn.
Tôi nghe mà như bị đâm xói vô tim, tôi chửi tùm lum lớn tiếng: hoàn
cảnh mẹ gì, nó mê cặc thì có. Mà lấy ai cũng được, sao lại lăn vô
lấy cái thằng bỏ tù chồng mình. Để con cặc dơ của nó xọc vô lồn mà
gớm. Tôi nói mà hai mắt long lên sòng sọc, chị có vẻ khiếp, cứ bấu
lấy tôi mà kêu: kìa anh, sao hung vậy. Tôi dịu đi, nhưng lòng bị
tổn thương vô cùng. Chị tỏ vẻ áy náy vì đã khơi lại vết thương lòng
âm ỉ của tôi.
Chị trớ ra, dơ thẳng hai tay, gọi tôi: anh dựa vào em đi, đừng hận
nữa. Tôi như cái lá rụng, rớt vào lòng chị. Chị đỡ cho đầu tôi đặt
vào bên vú phải, xoay cho chót mũi tôi hít ngửi vào cái vú mềm và
nói như mẹ nói với con: anh hít chút đi cho quên hết nỗi đau. Em
hứa không bao giờ hỏi đến nữa.
Như phản xạ, tôi giụi mặt vào vú phải và hai tay bợ măn hai vú bên
ngoài áo. Chị rên nhè nhẹ, mắt lim dim, hít thở sâu và lăn tăn xoa
tóc tôi âu yếm. Tôi nép mình hít mùi da thịt chị sâu vào phổi, tay
vò măn một bên vú, mũi chọt chọt cái vú tôi đang ngửi. Chỉ một
loáng, cả hai đầu vú nổi hằn lên ngoài áo, cái vú bên trái nhạy bén
nên tôi vừa rờ đã nổi sần liền, còn vú phải thì tôi cọ mũi mới thấy
u lên một cục. Nhân chị thả lỏng cho tôi dịu cơn đau, tôi há mồm
tớp tớp cái vú bên phải như cá lòng tong rỉa bọt. Chị nhột nên ưỡn
ngực ra cho tôi rúc lưỡi vào.