Bị đặt cho cái tên “cu nhỏ”,
thằng Thanh ái ngại vô cùng. Quả thực con cu của nó hơi nhỏ so với
đám trai đồng lứa, ngắn nhứt chỉ hai phân, lúc cương lên độ 4 phân.
Tuổi vừa hơn 15 , thằng Thanh mới bắt đầu mặc cảm vì sự khiếm
khuyết của mình.
Cu-nhỏ là con út trong gia đình, không anh không em, độc chỉ người
chị lớn hơn ba tuổi. Chị Trâm của nó, vừa xấu vừa mập, vào tuổi này
mà chưa được con trai dòm ngó. Cu-nhỏ thương cho phận chị mình lắm,
nhưng cũng bẽ bàng cho phận mình. Đôi khi nó muốn một đối tượng đeo
đuổi nhưng chẳng dám, vừa nghĩ tới thân thể còm còi, con cu chẳng
làm nên trò trống gì, cu-nhỏ chỉ ngậm ngùi, cam chịu; kết qua,
cu-nhỏ càng lánh xa bạn bè, nhốt mình trong phòng vắng, thủ dâm
lặng lẻ.
Lúc rày, cu-nhỏ ráo riết thủ dâm, mong rằng tập luyện sẽ giúp dương
vật to ra, nhưng hình như vô vọng. Càng buồn hơn, nó hay tìm lên
nóc nhà nằm ngủ, để quên lãng hết tự ti và xa lánh mọi người.
Dạo đó, cu-nhỏ phát giác ra một chuyện an ủi nỗi cô đơn, từ kẽ hở
xuyên qua mái ngói, cu-nhỏ tìm thấy phòng Trâm, và ngày nào nó cũng
lên đó rình. “Trời không phụ được kẻ hảo tâm”, lần đó cu-nhỏ đích
mắt thấy Trâm thay đồ, chỉ nhìn quần áo lót chị mặc trên người,
ngày đó cu-nhỏ thủ dâm hết bốn lần.
Sau lần đó, cu-nhỏ hoang tưởng tới hình bóng của chị, mong một lần
trông thấy chị trần truồng, nhưng cơ hội dường như chưa gõ cửa sự
tò mò của nó.
Thỉng thoảng cu-nhỏ táo bạo đem hình ảnh lõa lồ của chị mình dùng
thủ dâm riêng rẻ. Một ước mơ thực thi hành vi luân loạn với người
chị đôi lần dệt ra trong tư tưởng, làm cho cu-nhỏ thỏa mãn lòng tự
ti, mặc cảm, sự thiếu thốn tình yêu. Từ dạo đó, cu-nhỏ hay tìm đến
phòng chị. Những vật dụng trong phòng cu-nhỏ đều sờ tới, một cảm
giác gần gũi, cái hơi hướm của đàn bà đủ làm cho cu-nhỏ lâng lâng,
đền bu cho khiếm khuyết cơ thể.
Quần áo của chị là vật gây xáo trộn tâm tư của cu-nhỏ nhứt. Những
cái áo ngực đủ màu, đủ loại: seamless, miracle, ren, tua, hoặc đăng
ten nhìn xuyên qua luôn làm cu-nhỏ chất ngất, rạo rực; các loại
quần lót kiểu cọ của chị: bikini, thong, sleep wear, garter belt
v.v... đều là những vật thủ dâm tuyệt vời. Hơn nữa, quần áo chị đã
giúp nó thoát ly bộ da đàn ông phủ trên người nó thực đáng ghét,
thằng Thanh thích mặc áo quần của đàn bà là vì vậy! Qua lớp vải
mỏng nơi đáy quần lót ôm sát vào cu nó, thằng Thanh dường như thấy
mình hoàn hảo hơn trong thế giới khác hẳn.
Hương của quần áo đọng lại từ người chị thực ngát đượm, mùi da thịt
thoang thoảng, mùi mồ hôi nồng nàn, mùi ngay ngáy của một chút âm
vị toát ra từ nơi kín. Cu-nhỏ càng ngửi càng mê, những lúc riêng rẻ
trong phòng chị, nó chơi hàng giờ với chính mình, rồi len lén cất
đi trước khi chị trở về.
Ngày đó, cu-nhỏ đạt được ước mơ bấy lâu, lần đầu tiên cu-nhỏ thấy
người con gái ở truồng. Chị nó thay quần áo trong phòng. Đứng trước
kiếng, chị ngắm nghía thân mình một cách hãnh diện. Dù chị không
đẹp, thân người không thon, chị vẫn có một nét xuân thì của gái mới
lớn. Cu-nhỏ nơm nớp và hồi hộp, mắt không rời từng đường cong kẽ
hở. Vú và lồn là hai nơi đập vào sự tò mò của nó nhứt. Lần đầu đó,
cu-nhỏ không cưỡng cầu xuất tinh đầy quần khi nhìn thấy chùm lông
đen đủi giữa háng chị.
Con gái lớn lên dù không được trai để ý vẫn thích làm dáng, làm
điệu. Từ dạo ấy, chị Trâm bắt đầu chưng diện, tuy kín đáo, e thẹn,
nhưng không lọt khỏi sự rình rập của thằng Thanh. Cu-nhỏ thích
chiêm ngưỡng chị mình trước kiếng. Đôi khi chị nhởn nhơ hàng giờ
không một mảnh vải trên người, nó cũng ngất ngây hàng giờ trên mái
ngói.
Dạo đó, cu-nhỏ cũng bắt gặp chị mình thủ dâm. Lần đầu tiên trong
đời nó mới biết chị nó ham muốn tình dục cũng như nó. Nó đã hiểu:
con gái lớn lên dù xấu nhưng đòi hỏi xác thịt đều giống như ai.
Điều đó làm nó rạo rực trong người đến tận cùng. Nhìn thấy tự thỏa
mãn, với đôi mắt chị lim dim ngước lên trần, hai tay chị vít chặt
giữa hai đùi, những ngón tay xoay móc trong lỗ lồn, rồi đưa lên
miệng liếm, tiếng rên rỉ, sự co giựt của tứ chi, cu-nhỏ đã nhiều
lần xuất tinh vô tự chủ.
Sự tò mò đã kích thích lòng khám phá của thằng con trai mới lớn.
Cu-nhỏ bắt đầu rình chị mình tắm, đương nhiên rình chị thủ dâm từ
dạo ấy. Một cái lỗ dùi thật nhỏ trên trần nhà đủ thấy hết quang
cảnh bên dưới. Thằng Thanh đã chứng kiến không biết bao nhiêu cảnh
lõa thể của chị mình, kể cả những lúc bí mật, chuyện tư riêng của
người con gái. Thường, cu-nhỏ thích tắm ngay sau chị tắm xong, để
vừa thủ dâm cho tiện vừa thu nhặt những tàn dư hay vết tích của chị
để lại làm vật tiêu khiển. Vài sợi lông tuyền đọng nơi cống thoát
như chiến lợi phẩm cất làm của riêng, để khi buồn buồn cu-nhỏ mang
ra mơ tưởng, mân mê, hay liếm mút trước khi đi đến cảm giác tuyệt
cùng. Một chút dư âm của dầu gội đầu đủ làm cu-nhỏ phập phồng khó
chịu. Nhưng không gì so bằng cái quần lót của chị mới giặt máng
trên móc, cu-nhỏ có thể mơn trớn hay hun hít hàng giờ không biết
chán. Vùng tam giác nhỏ bé áp chặt lên mặt lồn mới đây chị vừa cởi
ra, thằng Thanh có thể dùng lấy để tưởng tượng, thủ dâm cuồng vội,
và khi xuất tinh nó giặt ngay không sợ chị hay biết.
Lần đó, nó rình chị cắt tỉa râu lồn. Từng nhác kéo chị nhấp vào,
lòng dạ nó xốn xan gay rức. Cũng lần đó nó được nhìn âm hộ chị sạch
sẻ, đáng yêu. Phút đầu tiên nhìn thấy cửa mình chị thằng Thanh như
chết điếng. Miếng thịt đỏ hồng kia ước chỉ một lần được sờ đến. Sau
ngày đó, cu-nhỏ bắt chước cắt tỉa. Nhờ thế, dương vật nó trông dài
hơn.
Hơn ba năm qua, thằng Thanh vẫn mặc cảm kích thước mình. Nó vẫn một
thằng cô đơn lặng lẻ, chị nó vẫn ế, cái xấu của chị một ngày một
tỏ. Nhiều lúc nó muốn an ủi sự trống vắng của chị nó lắm, vì chỉ có
nó mới hiểu sự đòi hỏi không được ai đáp ứng của chị vào những ngày
cuối tháng, nhưng không biết phải mở miệng làm sao.
“Đi đêm có ngày gặp ma”, lần đó cu-nhỏ sơ ý bỏ lại “tan chứng” ở
hiện trường. Chị nó bất ngờ trở về phòng, phát hiện quần lót bị vò
xéo, dưới đáy quần một bệt loang lỗ của tinh khí. Thằng Thanh kịp
trở về phòng mình trước khi bị bắt tại trận nó đang hành lạc với
quần lót chị, nó chết điếng vì lo sợ.
Chị nhặc chiếc quần lót lên. Linh tính đã báo cho chị biết điều gì
đã xảy ra trên chiếc quần lót của mình. Thằng em đáng thương quả
thực có chút đòi hỏi ở sinh lý mà chị đã nghi ngờ từ lâu. Không
chút giận hờn, chị đối mặt với thằng Thanh bằng tình thương, sự
thông cảm, hiểu biết của một người chị. Cu-nhỏ bỗng thấy mình nhỏ
nhoi dưới tấm lòng độ lượng của chị, từ dạo ấy nó càng thấy chị đẹp
hơn – một vẻ đẹp của tâm hồn.
Thằng Thanh không kềm chế mình thương thầm chị nó từ sau vụ ấy, dù
nó biết đây là điều luân loạn cấm đoán. Nó cố tình dấu ngoài mặt
nhưng con tim nó cứ rạo rực, hoang tưởng mãi về chị. Nó bắt đầu
biết lo lắng cho chị từ dạo nó vừa tròn đôi mươi. Chị nó quá rõ
ràng tình cảm của nó đối với chị nhưng không hề nói ra cho ai cả,
có lẽ sự đồng cảm cùng nỗi cô đơn đã giúp chị thiện cảm với đứa em
mình hơn. Nhiều lúc chị gần như bị thuyết phục cam lòng luân loạn
với thằng em, nhưng chị đã gượng lại được. Lối giáo dục đạo đức
trong gia đình đã kịp thời cứu chị trong những lúc yếu lòng. Trời
ơi, đâu là tình thương chị-em, tình yêu trai-gái hai chuyện đã lẫn
lộn, đôi lần chị thốt lên trong lòng khổ sở! ...
Thằng Thanh đã biết ghen từ lúc ấy. Chị nó tuy xấu, nhưng tốt nết,
có người đến dạm hỏi âu cũng là một điều sớm muộn. Cu-nhỏ không
muốn xa chị nó, nó không muốn vòng tay đàn ông nào ôm ấp thân thể
chị, càng không muốn ai làm tình với chị. Chỉ nghĩ đến phút giây
đó, khi người đàn ông khác dùng dương vật đâm vào hạ mình chị,
cu-nhỏ đã lồng lộn tâm cang. Nó biết đau buồn cũng từ dạo chị nó
chấp nhận lấy người đàn ông già hơn 10 tuổi. Thằng Thanh mất ngủ,
biếng ăn, và lười hoạt động. Nó trở nên tiều tụy chờ đợi ngày chị
nó lên xe hoa.
Trước ngày đám cưới một hôm, cu-nhỏ nhốt mình trong phòng vắng,
không cơm không nước. Đêm về nó khóc thầm lặng lẽ rồi thiếp đi mệt
mõi. Một bàn tay ấm áp vuốt lên đầu nó, làm tỉnh đi cơn mê. “Chị!
Chị, có phải là chị không, chị đừng bỏ em đi nghen chị”. Thằng
Thanh thốt lên trong mơ. Không, đây không phải là giấc chiêm bao.
Chị Trâm của nó đang ghì chặt đầu nó trong lòng chị, mơn trớn mái
tóc nó. Trong bóng tối, chị nhẹ nhàng tự nhiên cởi hàng cúc áo ở
ngực ra, và đưa tay vuốt lên má nó như mời gọi. Thằng Thanh ngỡ
mình trong giấc mơ vùi đầu vào ngực chị hun hít. Mùi da thịt quen
thuộc, nhiệt độ ấm áp, và sự mềm mại của bầu vú làm nó khao khát,
suồng sã. Trong vô thức, nó há miệng ngậm lên đầu vú chị như cái
thuở còn được bồng bế, bao thèm thuồng bấy lâu nay đổ ập về hòa vào
máu, thằng Thanh chợt bùng dậy, tỉnh táo hơn bao giờ hết, đè ngửa
chị ra giường ham hố tay miệng khắp bầu ngực căn đầy của chị. Nó
như đã quên hết lễ-nghĩa-chi-đạo, vai vế không tồn tại, duy chỉ
khát dục bốc cháy trong lòng. Dương vật phồng to như chọc khỏi lớp
quần mỏng. Người ngợm cứng đờ, run rẩy ...
Vì sao chị quyết định hiến dâng cho nó, chị cũng chưa rõ ràng, nó
cũng không cần hỏi. Chị chỉ biết rằng mình xuôi theo tự nhiên, bỏ
mặc lý trí. Có thể tấm lòng chị bao la, nỗi thông cảm của chị rộng
như trời đất, chị hiểu được sự đòi hỏi của đứa em trai mình; cũng
có thể ngày mai này chị theo chồng, chưa biết bến có đục hay trong,
nhưng phận gái cần có tấm chồng, em nàng cũng cần chị trước khi chị
chia tay. Song cân đo mãi vẫn bất công cho đôi đàng, thôi thì đáp
ứng cho một đàng, nhận lỗi cùng đàng kia.
Thằng Thanh cố tình hun lên môi chị nó, mùi dầu thơm chị xức làm nó
lâng lâng. Nó ôm chặt chị trong lòng, chị xoa đầu nó, mặc nhiên để
đứa em thỏa mãn sự đòi hỏi sinh lý bấy lâu. Những vướng bận trên
người dần dà được lột ra, nhẹ nhàng và tế nhị. Hai thân thể trần
truồng cùng huyết thống hòa mình trong lửa yêu đương. Môi ngậm môi,
lưỡi khóa lưỡi, tay ghì tay, chân quàng chân, hạ mình cọ sát nhau
bằng những cái uốn éo bản năng (con người).
Một ít tinh tương tiết ra từ lỗ niệu đạo, một ít dâm thủy thoát ra
từ cõi lồn trinh trắng, hai thể chất tác dụng lên nhau tạo lòng ham
muốn chinh phục được đối phương. Nhập nhằn, nhập nhằn của hai bệt
nước loảng dùng bôi trơn hai khối thịt đỏ hồng cương cứng, để rồi
một vươn lên đâm xuống, một phồng to đón nhận. Hai đùi trên khép
chặt, chì chiết, hai đùi dưới dang xa hứng chịu. Thằng Thanh ôm
chặt lấy chị mình không còn biết trời trăng. Nó như một con thú bạo
lực đang giam hãm con mồi dưới nanh vuốt của nó. Mặc cho chị nó đau
đớn hay cong cớn, nó dùi dập trên thân xác người nó kính yêu và
thương mến. Nó đụ bạo bởi vì hai lẽ: ngày mai chị theo lấy chồng sẽ
không còn cơ hội và hiện tại nó đang thực thi điều mong ước từ lâu
– phá trinh chị một cách đặc biệt để có một kỷ niệm đẹp ôm ấp mãi
về sau.
Lồn con gái ấm và trơn, thằng Thanh có nằm mơ cũng không ngờ đây là
sự thật. Cái sướng của nó chắc không gì sánh bằng, gấp trăm ngàn
lần lúc thủ dâm. Giao hợp với người chị thương mến âu cũng là giải
độc đắc mang đến cho nó. Dĩ nhiên, nó tóm ngay, bắt gọn, và làm chủ
tình hình với mọi tư thế khác nhau mà có thể nghĩ ra trong lúc này.
Nhưng trước nhứt điều nó mong mỏi bấy lâu mong được thực hiện dù
chỉ một lần. Hun lồn chị là một điều ngại ngùng khó nói ra, nhưng
biết đây là cơ hội cuối cùng. Không hiểu sao chị gật đầu chấp nhận.
Thằng Thanh trườn người hai đùi chị, mơn trớn nhúm lông chỉ nhìn
thấy chưa bao giờ sờ, mùi âm hộ như cuốn xoáy nó vào trong cơn lốc
dữ, nồng nồng oi oi nhưng thực thích, làm nó chúi ngay mũi vào,
liếm từng chập cho tới khi chị đạt khoái cảm tột cùng phủ phê khắp
mặt nó.
Sau đó, thằng Thanh xin chị được tiếp tục giao hợp. Lần này nó còn
hăng hái hơn trước, cố tình dùng hết kỹ thuật để gây ấn tượng tốt
trong đời chị, hòng xóa bỏ lòng tự ti về kích thước. Thực ra, tiếng
rên của chị vẫn là điều đắc ý nhứt của nó, vì nó biết khả năng thỏa
mãn cho đàn bà đã được chứng minh, bản lãnh đàn ông cũng như dương
vật quật cường của nó từ nay có thể tự hào đứng thẳng. Lòng tự tin
cộng lửa dục vọng trổi dậy quả thực đã biến thằng trai tơ thành một
gã đàn ông lực lưỡng. Nó lật úp chị nó lại trong tư thế chổng mông,
và từ phía sau nó thút tới, cuồng dại và vũ bão.
Thằng Thanh rên lớn, cảm giác cu mình bị bóp hút vào trong, bỗng đè
sấp lên lưng chị, giãy dụa trước khi nhả một tràng tinh khí vào âm
đạo (chị). Một sự khoan khoái chảy rần trong máu, nó rũ người thở
gấp trên gáy chị.
Kết thúc cuộc giao hoang tuy sung sướng nhưng ngỡ ngàng,hụt hẫng.
Cả chị lẫn em như bừng tỉnh sau một cơn mê. Ai nấy đều muốn chối bỏ
hiện thực, song tận cõi lòng dậy sóng niềm dạt dào khoan khoái. Quả
thực, về lý về tình khó chọn được cả hai.
Thoáng đó, tiếng đồng hồ canh khuya gõ nhịp. Cu thằng Thanh thu
gọn, mềm lủng, nhẹ nhàng rớt khỏi cửa mình chị. Nhầy nhụa. Dịch
nhờn từ âm đạo ứa ra tràn ướt lông. Chị vội vàng đứng dậy gom góp
hết áo quần và lặng lẽ bước xuống giường. “Chị ơi! ở lại với em hết
đêm này, nghen chị” – thằng Thanh vòi vỉnh. Chị rút tay ra khỏi bàn
tay nó, mở cửa, đi nhanh trong hành lang tối, trần truồng, tội lỗi,
như bỏ trốn cái hiện thực vừa mới xảy ra.
Thằng Thanh cuộn tròn trong mền, co rúm, ngước nhìn chị nó khuất
bóng. Đôi tay nó đanh lại, vò nát mảnh áo gối đầu, nơi mùi hương
tóc chị còn vời vợi. Nước mắt nó ngấn tròng, rỉ rả qua khóe, thắm
ấm lòng bàn tay. Thế là hết, mối tình vừa chớm nở chợt tan. Chị hai
sắp về nhà chồng rồi có còn nhớ thằng em côi cút, được một lần làm
vợ chồng mãi mãi còn vấn vương!
Ngày chị mặc áo cưới, thằng Thanh đứng lặng lẻ bên giậu hoa tím,
hòa cùng đám đông cung chúc đôi tân uyên hảo hợp. Chiếc xe hoa mất
hút. Thằng Thanh đối diện với thực tại, cô đọng, bẽ bàng, trở về
căn phòng cũ, sự trống vắng lạ thường quanh đây như bắt đầu một tờ
giấy trắng trong đời nó. Trời ơi, chị à, biết tìm chị nơi nào khi
lòng em chợt thổn thức!
Mấy năm sau, thằng Thanh với biệt danh “cu nhỏ” cũng gặp được đối
tượng trung ý lấy làm vợ. Đêm động phòng, nó hoàn toàn chứng thực
cu nhỏ không là điều đáng lo ngại, kỹ thuật làm tình và sự bền bỉ
mới là yếu tố quan trọng trong nghệ thuật ái ân. Người tân nương
trong vòng tay nó xuất tinh đến hai lần cùng một đêm. Song, chuyện
đáng lo là hình bóng chị mãi tồn tại trong lòng nó cho đến tận phút
giây này.