Nhà Cái vừa chia bài vừa nhìn bà Chí nói:
- Thì bài có bữa hên, bữa xui chớ. Bà hên hoài thì ai dám chơi với
bà. . . Bà nội.
Bà Chí cầm ba lá bài lật ngữa. Bài bà lên hai lá 10 một lá 8. Bà hô
to:
- Tám nút.
Thằng Mẹo đang làm Cái. Sau khi chia bài xong, hắn cầm hết ba lá
bài, úp vào lòng bàn tay rồi dưa mắt quan sát mọi người.
Nghe bà Chí la "8 nút", hắn chồm tới lấy hai lá 10 úp vào dĩa, chừa
lại lá 8 để dễ theo dõi. Thằng Mẹo có thói quen như vậy. Bài ai bù
thì hắn úp hết vào dĩa, bài ai bao nhiêu nút thì hắn chừa lại 1, 2
lá gì đó tương dương cho số nút để hắn theo dõi
và cũng để tránh mấy tay chuyên môn đổi bài.
Sau khi kiểm soát hết một vòng, hấn mới đưa hai tay nâng niu ba lá
bài, kê sát mặt và bắt dầu "nặn."
Có thấy nó đánh bài mới biết cái máu mê cờ bạc của nó. Chỉ có ba lá
mà nó cứ hết nặn xuôi tới nặn dọc. Nửa chừng ngưng lại, nhìn một
vòng các tụ rồi lại đưa lên nặn tiếp đến phát sốt cả ruột.
Sau cùng hắn để úp ba lá bài trong lòng bàn tay trái, dùng tay phải
vuốt lấy một lá rỏi đưa lên cao đập xuống một cái thật mạnh. Vừa
đập hấn vừa la:
- Lỏng.
Lá bài hiện ra trước mặt mọi người là con 4 bích. thằng Mẹo thản
nhiên lật hai lá kia lên cho mọi người thấy. Bài hắn lên con Đầm,
là cơ, cơ và 4 bích.
Mẹo vừa chồm tới, quơ hết tiền trên chiếu gom về phía mình vừa nói,
giọng thản nhiên:
- Hên thiệt. Nó mà lên đặc là bỏ mẹ.
Bà Chí uể oải đứng dậy, phủi dít mấy cái rồi vội vả bỏ ra về.
Ngày nào cũng vậy, cứ sáng sáng ăn chén cơm nguội dằn bụng xong là
bà Chí gom góp tiền bạc đem tới sòng bài nhà thầng Mẹo. Rất ít khi
số tiền bà đem về nhiều hơn số tiến bà đem đi. Nhưng bà Chí vẫn
không cần biết điều đó. Bà vẫn dến sòng bạc như một con chiên ngoan
dạo dến nhà thờ mỗi ngày. Có lẽ bà có máu mê cờ bạc từ thuở nhỏ.
Chẳng thế mà ngày xưa Ba bà thường kể rằng Mẹ bà sinh ra bà trong
sòng bài đó sao.
Bà Chí về đến nhà, bà di luôn một hơi từ nhà trước ra dến nhà sau.
Con Mén lại đi nừa rồi. Bà lầm bầm nguyền rủa:
- Đồ cái thứ gái nứng lồn. Mới nứt mắt ra mà đã rượng tối ngày
ngoài đường, bỏ nhà bỏ cửa hỏng ngó ngàng gì tới.
Bà Chí chưởi cho đỡ tức cái vụ thua bài vừa rồi chớ thật ra nhà bà
có cái khỉ mốc gì dâu mà phải coi phải ngó.
Từ ngày ông Chí chết, bà cứ lang bang cặp hết ông nầy tới ông khác,
tạm bợ sống qua ngày dể cờ bạc chớ không làm ăn gì cả.
Lúc ông Chí còn sống, nhờ chạy xích lô máy dưa đón bọn lính Mỹ ở
Tân Sơn Nhất nên gia đình cũng có của ăn của dể. Bà Chí sanh tật cờ
bạc, riết sinh ghiền. Đến lúc ông Chí bị xe nhà binh Mỹ ủi chết, bà
Chí cứ bán dần mà ăn cho dến lúc bà và con Mén phải dọn ra cái chòi
mà ở. Bao nhiêu tiền bạc của cải ông Chí để lại bà dem vô sòng
nướng sạch.
Bà Chí bước lại góc nhà, dỡ nắp nồi cơm bới một chén vun rồi quơ
chai nước tương bên cạnh xịt dại vào Vừa để chai nước tương xuống
đất, bà Chí giật mình vì một giọng nói vang lên sau lưng:
- Nồi thịt kho đó sao hỏng ăn, đi ăn nước tương.
Bà Chí quay lại nhìn con Mén. Bà chửi xối xả:
- Con đĩ. Mầy đi theo trai cho dã rồi về chọc tức tao nữa hả? Con
đĩ chó. . . đéo.
Con Mén chẳng nói chẳng rầng. Nó đi một vòng lại góc bếp, đưa tay
dở nắp một cái nồi đen đúa rồi dằn cái nắp xuống bên cạnh một cái
!'chảng" , xong vừa bỏ ra nhà sau vừa nói:
- Bà thua bài quá nên tối mắt rồi. Có thấy cái gì Bà Chí tò mò lại
gần ghé mắt coi bên trong nồi thịt mới kho còn bốc mùi thơm ngát.
Lớp nước mỡ vàng óng ánh nổi trên mặt làm bà nuốt nước miếng. Không
cần hỏi thêm, bà Chí nhào tới múc đầy một tô, rồi bưng ra góc nhà
ngồi ăn.
Con Mén năm nay mới 18 tuổi. Nhưng nhìn cái vóc dáng của nó ít ai
nghĩ nó là gái dưới 20. Tướng người cao ráo, đẫy đà, có da có thịt.
Chẳng thế mà mấy thằng con trai vòng vòng khu nầy cứ thấy con Mén
đi qua là tụi nó xì xầm, hú hí um trời. Thằng thì khen con Mén
"sạch nước cản" , đứa thì phê bình là con Mén "nước nôi đầy
đủ."
Con Mén về nhà tắm rửa, thay đồ trước cặp mắt tò mò của bà Chí.
Trước khi ra. cửa, nó dúi vào tay bà một nắm bạc.
Bà Chí định hỏi nó vài câu, nhưng vừa cầm nắm tiền trong tay là bà
quên hết. Trong đầu bà lại hiện lên hình ảnh sòng bài nhà thàng
Mẹo...
Ra tới đầu ngõ, con Mén nhảy lên chiếc Honda của con Đậu đang chờ
sẵn. Chiếc xe rú hết ga phóng vế hướng ngã Bảy.
Ngồi phía sau, con Mén chồm dầu tới nói lớn vào tai con Đậu:
- Chạy chậm chậm một chút. . . má. Sợ tới trể hỏng có thằng nào. .
. "đéo" hay sao mà chạy dữ vậy?
Con Đậu quay đầu ra sau trả lời:
- Lẽ dĩ nhiên. Hỏng có khách là hỏng có tiền. Tới sớm, được "dừ'
nào dỡ "dừ' đó chớ mậy.
Con Mén không dám nói thêm. Dù sao thì cũng chính tay con Đậu dẫn
dắt nó vào nghề "nhảy dù" mấy tháng nay. Từ cái áo, cái quần dến
cách đi đứng, liếc mắt đưa tình thế nào dể được mọi người biết mình
là đĩ, con Đậu đều phải dạy dỗ cho nồ. Thậm chí tới chuyện đi làm
mỗi ngày nó cũng phải quá giang con Đậu.
Chiếc Honda chạy sâu vào con hẽm nhỏ rồi ngừng lại trước nhà "Má
Bảy". Con Đậu dắt xe vào trong, khóa lại cẩn tìlận rồi quay lại hối
con Mén:
- Sửa soạn lẹ lẹ đi má. Mấy cái thầng chó đẻ nó tới bây giờ.
Con Mén phản dối một cách yếu ớt:
- Còn sớm mà. Đâu ai đi chơi giờ nầy.
Má Bảy nảy giờ đang ngồi đong dưa trên võng hút thuốc, quan sát hai
đứa nó, bây giờ mới chen vô:
- Con Đậu nó nói phải đó. Bữa nay thứ Bảy, mấy thằng đó vừa làm
vừa. . . "nứng cặc." Chờ lãnh lương xong là tụi nó ào tới liền đó
nghe. Hỏng lo sửa soạn cho rồi còn đứng dó cải...
Đậu nhìn con Mén vê trách móc. ý nó muốn nói với con Mén là: "Không
nghe lời tao, để bả dũa mới chịu."
Con Mền không dám trả lời. Nó di te te lại góc nhà, dỡ hộp son phấn
rẽ tiền ra, rồi bắt đầu trây trét lên mặt.
Má Bảy năm nay chưa tới 40, nhưng ai cũng gọi bằng Má. Từ mấy thằng
già 4, S chục tuổi ham chơi bời đến mấy thằng nhóc 16, 17 tuối trốn
học di chơi đĩ. cũng bắt chước gọi bà là "Má Bảy." Chính má Bảy
cũng chẳng nhớ ai "vinh danh" cho mình chức Má. Nhưng nghe dám gắi
chơi bời gọi mình một cách kính nể, thì cũng đương nhiên chấp nhận
luôn.
Hai đứa vừa sửa soạn xong thì cũng vừa lúc ba thằng thanh niên chở
nhau trên một chiếc Honda bước vô Má Bảy đon dã bước ra chào
hỏi:
- Chà. Lâu quá hỏng thấy ghé. Bộ. . . bà xã cấm cung rồi sao mà lặn
kỹ quá vậy?
Má Bảy hỏi xã giao, chớ thật ra bả có nhớ mặt mũi tên nào đâu. Ngày
nào cũng khách khứa nườm nượp, hơi sức đâu mà nhớ.
Gã thanh niên đi đầu mĩm cười. Hắn không trả lời má Bảy mà cứ trố
mắt nhìn con Mén. Bà Bảy biết ý giới thiệu luôn:
- Ờ. Em nầy mới vô làm bữa nay dó. Đi thử đi cậu "bót" lắm
đó.
Gã dân chơi hỏi móc lại một câu:
- Ủa. . . Mới vô làm bữa nay hả? Vậy. . . mấy năm nay làm ở động
nào
Má Bảy có vẻ tự ái, bực dọc nói với con Mén:
- Tao nói vậy mà nó hỏng tin. Chút nữa mầy banh lồn dí vô mặt nó
coi tao nói có đúng không. Mấy gã thanh niên cười hô hố có vẻ khoái
chí lắm. Con Mén tuy trong bụng hơi mắt cỡ, nhưng nó cũng phải làm
ra vẻ tỉnh bơ dể chứng tỏ ta dây sành diệu. Thật ra thì con Mén chl
mới thật sự bước vào chốn lầu xanh nầy là lần thứ ba trong dời
nó.
Cách dây mấy tháng, tình cờ con Mén nhìn thấy thằng Mẹo đến nhà rủ
bà Chí đi dánh bài. Giữa cái xóm nghèo, đa số thanh niên phải đi
làm thợ thuyền, dầu tắt mặt tối, áo quần bê bối cẩu thả, thì thằng
Mẹo lại diện quần cao bỏi, áo "montngư' láng cóng, khác hẳn với mọi
người.
Nhìn thấy con Mền vóc dáng nở nang, cặp vú tròn xoe căn phỏng,
thằng Mẹo nói chuyện với bà Chí mà cứ đưa mắt liếc liếc. Con Mén
cũng làm bộ lẩn quẩn ở đó chớ không chịu ra sau nấu cơm.
Đến lúc nghe bà Chí than là hỏng có tiền, thằng Mẹo liền làm ra vê
dân bảnh, móc túi lôi ra một xấp tiền đếm tới đếm lui cho hai mẹ
con bà Chí trông thấy.
Xong nó ngất một xấp 500 đưa cho bà:
- Hỏng có tiền thì cầm chút đlnh nầy chơi cho vui. Hể ăn thì trả
lại vốn cho tui.
Bà Chí ngạc nhiên ra mặt. Cái thằng Mẹo nầy nổi tiếng keo kiệt.
Ngối vô sòng đặt một cây 2, 3 trăm là chuyện thường, Nhưng ai thua,
xin nó một đồng về xe nó cũng chửi xối xả vào mặt. Tự nhiên hôm nay
ra vẻ hào phóng dưa bà cả 500 để dánh bài. Bà Chí phân vân cầm lấy
xấp tiền, xong chợt hiểu. Thì ra thằng Mẹo thấy con Mén có vẻ mướt
quá nên nổi hứng muốn giợt le với con nhỏ.
Kể từ hôm ấy, mối thâm tình giữa thằng Mẹo cùng hai mẹ con bà Chí
tăng dần theo thời g;ian. Bà như người chới với giữa giòng nước, cố
bám vào cái phao của thằng Mẹo để thỏa mãn cái máu dỏ den di truyền
mà mẹ bà để lại.
Bà Chí càng mượn tiền của thằng Mẹo, thì bà biết là phải có bổn
phận phải làm lơ cho thầng Mẹo tới lui với con Mén.
- Hai đứa nó có vẻ hạp với nhau lắm.
Đến một buổi tối, cuộc sát phạt đang dến hồi gay cấn thì thằng Mẹo
nghl ngang. Mấy con bạc trố mắt nhìn nó thắc mắc. Ai cũng biết cái
tánh thằng nầy. Đã ngồi sòng thì trời đánh cũng không buông. Tự
nhiên hôm nay bài nó đang hên lại nghỉ ngang bất tử làm mọi người
đều ngạc nhiên. Nhiều giọng nói cùng cất lên một lượt:
- Đụ má. An "xi non" hả Mẹo.
- Chơi gì đang nửa chừng nghl ngang vậy mậy. Ngồi xuống đi. Còn sớm
mà.
Mặc ai nói gì thì nói, thầng Mẹo dồn hết đống tiền dưới chiếu vào
đầy hai túi quần. Xong hấp tấp bỏ ra cửa.
Thấy đã đến giờ hẹn, con Mén cứ ngồi ngó chừng ra cửa. Khi thấy
thằng Mẹo chầm ehậm di ngang, nó cũng lính quýnh đứng dậy vuất vuốt
lại áo quần, rồi khép cửa và nối gót đi theo hướng thằng Mẹo.
Ngồi trong tiệm hủ tiếu bình dân mà đầu thằng Mẹo cứ suy nghĩ đến
cái buồng nhỏ sau nhà bà Chín Lác: Nó chl lo ngại làm sao đưa dược
con Mén vào đó là xong. Với kinh nghiệm bao nhiêu lần, thằng Mẹo dư
biết con gái chl khó với nó trong lần đầu.
Làm sao đưa được nó vô phòng, rờ vú được là coi như thành công.
Trong dầu thằng Mẹo nghĩ thật là đơn g;iản. "Con gái cũng thích
được chơi như con trai thôi. Chỉ khác có cái là hay mấc cở." Nhưng
dã đưa dược tới chỗ vắng vẻ là coi như rồi.
Bà Chín Lác góa chồng hơn lO năm nay. Bà chẳng có nghề nghiệp gì để
sinh sống. Vả lại, bà cũng già rồi, nhu cầu ăn uống ngày hai buổi
cũng chẳng là bao, nên bà không chịu làm cái gì hết.
Mấy năm trước, bà cũng bày đặt kêu 5, 3 đứa con gái lang bang về
chứa. Cũng có khách lai rai dến chơi nên bà cũng có được chút cháo.
Nhưng khách khứa biết tin rồi đến chơi, thì bọn công an cảnh sát
cũng biết để đến kiếm tiền. Rốt cuộc, làm được bao nhiêu phải để
dành đóng hụi chết cho lính tráng hết.
Bà Chín chán nản, giải tán đám em út rồi chuyển sang nghề khác.
Nghề cho mướn phòng để cho những đôi trai gái đến thuê. Dù không có
treo bảng, nhưng dân chơi lòng vòng quanh đó dều biết đến bà Chín.
Giá cả thì cũng linh động theo từng trường hợp. Một giờ giá khác,
một buổi giá khác, mà nguyên ngày giá lại khác nữa. Tuy cũng chẳng
có dông khách lắm nhưng bà Chín Lác cũng tạm sống qua ngày
được.
Trong số khách khứa thlnh thoảng đến mướn có cả thằng Mẹo.
Tuy đã nhiều lần đến căn phòng ẩm thấp hôi hám ấy, nhưng lần nầy
thằng Mẹo hơi hồi hộp. Những lần trước Mẹo dẫn toàn là những con bò
lạc hoặc mấy con nhỏ dứng dường thì dễ. Nhưng lần nầy, Mẹo tính đưa
Con Mén, một dứa con gái mới lớn, chưa hề biết mùi đàn ông vào đó
thì làm sao nó không e ngại.
Con Mén uống nết ngụm trà đá trong cái ly ố vàng, rồi hỏi:
- Anh suy nghĩ cái gì mà dực mặt ra vậy?
Mẹo trả nhanh:
- Anh định bữa nào đi chợ kiếm mua cho em bộ đồ mà hỏng biết em mặc
số mấy.
Con Mén nghe mát cả ruột. Cuộc đời nó quanh năm suốt tháng toàn là
mấy bộ đồ cũ, vá chằng vá đụp. Bữa nay nghe Mẹo nói như vậy, nó
mừng quýnh nói luôn một hơi:
- Chừng nào anh đi thì cho em đi theo. Em phải thử đàng hoàng, mặc
vừa mình mới mua chớ.
Thằng Mẹo dứng dậy trả tiền, rồi kéo con Mén đi một vòng
chơi.
Đến đầu hẻm nhà bà Chín Lác, Mẹo bảo con Mén đứng chờ rồi đi thẳng
vào gặp bà. Nó ngỏ ý muốn mướn phòng. Nhìn cái điệu bộ thầng Mẹo,
bà Chín biết ngay là nó đang có cái "độ" ngon. Với phản ứng nghề
nghiệp, bà Chín làm khó liền:
- Phòng trống, nhưng có người "đặt" rồi. Chút nữa họ tới liền. Mầy
chịu khó đi chơi một vòng rồi khuya khuya trở lại.
Thằng Mẹo chới với. Lần đầu tiên nó gặp trường hợp nầy nên bối rối.
Nó kèo nài:
- Thì bà đuổi họ đi chỗ khác đi. Tui cần gấp mà.
Bà Chín cũng hỏng vừa. Bà nói trơn tru y như thiệt:
- Ý, đâu được mậy. Người ta đặt tiền rồi, đuổi người ta đi coi sao
được. Mất uy tín tao hết mầy.
Thằng Mẹo móc túi lấy ra một nắm tiền dúi hết vô tay bà Chín rồi
nói dứt khoát:
- Bà trả lại người ta đi. Bâo họ khuya trở lại.
Bà Chín mừng run trong bụng, nhưng cũng làm bộ suy nghĩ:
- Thôi, thấy mầy kẹt thì tao cũng ráng nói chớ biết làm sao bây
giờ. Cái thằng qul sứ, cứ làm khổ tao hoài hà.
Vừa nói bà vừa nhét vội nấm tiền vô túi áo bà ba, rồi đưa chìa khóa
cho Mẹo. Con Mén vùng vằng, hỏng chịu bước vô căn phòng tối om phía
sau nhà bà Chín. Thằng Mẹo phải hù nó
- Vô đây đi em. Đứng đó người ta đi qua đi lại thấy đốn um sùm bây
giờ.
Con Mén nghe nói lật đật bước vô trong, nhưng vẫn hạch sách:
- Nhà ai mà vô vậy?
Mẹo trấn an nó:
- Chỗ nầy anh mướn mà. Hỏng có ai tới đâu mà sợ Vừa nói nó vừa với
tay gài cái chốt cửa lại.
Trong căn phòng tối om, Mén phải định thần nhìn kỹ mới thấy cái
giường nệm củ kỹ trong một góc. Góc bên kia là một cái lu nước đầy
tràn có chiếc ca mũ nổi lềnh bềnh bên trên. Con Mén biết ngay thằng
bỏ nó đem nó tới đây làm cái gì rồi. Thật tình nồ cũng hơi sợ sợ.
Những lần trước hai đứa đi coi hát, thằng Mẹo đã từng lòn tay vô
quần vô áo để bóp vú, bóp lỏn nó nhiều lần rỏi.
Con Mén sướng lắm và nó vẫn thầm mơ ước có một ngày hai đứa nó tới
nơi kín đáo, riêng biệt như thế nầy. Vậy thì việc gì hôm nay phải
sợ. Con Mén hơi ngập ngừng khi thằng Mẹo nắm tay nó dắt lại chiếc
giường củ kỹ trong góc nhà.
Thằng Mẹo đã ngồi xuống mềp giường. Nhưng con Mén vẫn dứng, xoay
mặt về hướng cửa như muốn đi trở ra. Thấy vậy, không dể cho con Mén
có thì giờ suy nghĩ, thằng Mẹo kéo eo ếch con nhỏ để cho nó ngỏi
gọn xuống lòng rồi hai tay Mẹo vòng qua bồp hai vú con Mén trong
khi hai dứa ngã ngữa trên chiếc giường ọp ẹp.
Con Mển muốn vùng vẫy, nhưng hai chân nó bị cặp giò thằng Mẹo câu
cứng. Vả lại, thật tình mà nói, con Mén nằm ngữa trên lòng thằng
Mẹo, nên nó không có thể cục cựa gì được.
Thằng Mẹo nằm dưới, một tay nó yòng qua kềm cứng hai tay của con
Mén, tay còn lại nó tha hồ sờ soạng, vuất ve cặp vú căng cứng của
con Mén. Lúc đầu, con nhỏ cũng mắc cỡ, uốn éo thân hình dể tỏ hành
động khó chịu nhưng thằng Mẹo lờ đi. Nó đã biết con nhỏ nầy là chúa
dâm. Chỉ cần chịu khó bóp vú, bóp lỏn nó 5, 3 phút là khí nó ra dầm
dề. Đến chừng dó không cần biểu nó cũng tự động tuột quần cho
chơi.
Quả đúng như vậy. Khi bàn tay thằng Mẹo lòn vô trong áo mà se đầu
vú con Mén, thl tự nhiên tay chân nó mềm nhũn, xụi lơ. Con Mén bắt
dầu nằm yên, để mặc cho thằng Mẹo tự do cỡi từng lớp vải trên người
nó.
Dưới ánh sáng yếu ớt của căn phòng, thằng Mẹo vẫn công nhận nước da
nâu rám nấng trông rất khỏe mạnh của con Mén nổi bật trên tấm vải
trải giường ố bẩn đã ngã từ màu trắng sang màu cháo lòng. Mẹo trân
trọng hôn con Mén khắp nơi trên người nó. Cái miệng nỏng nực mài
thuốc lá của Mẹo vụng về cạp hết vú nọ sang .vú kia. Tất cả bài bản
gì mà thằng Mẹo đã hấp thụ được qua sách vỡ, bè bạn cùng kinh
nghiệm bản thân, nó đều dem ra xài hết.
Lúc đầu con Mén nằm rũ người như một cái hình nộm,
mặc tình cho thằng bồ nố tha hồ sờ mó, nắn bóp. Nếu bộ ngực con Mén
không phập phỏng thở những hơi thở dỏn dập đứt quãng thì có thể coi
nồ như một cái xác chưa chôn.
Cho dến khi thằng Mẹo nằm tuột xuống dưới chân nồ, dầu kê vào giữa
hai bấp vếrà chiếc lưỡi vào khoảng giữa lỗ đít và lỗ lồn thl con
Mén dã chịu hết nỗi rỏi.
Đít nó nhấp nha nhấp nhỏm trên giường như bị kiến lửa cắn. Miệng
con Mén cứ hít hà như ăn nhằm trái ớt hiểm. Nó rên rỉ không ngừng
miệng:
- Ối! ối! Sướng quá? Sướng quá Mẹo ơi. Chết em rỏi Mẹo ơi. ái? ái!
Trời ơi là trời. Sướng quắ.
Thằng Mẹo vừa bú lồn con Mén vừa cười thầm trong bụng. Nó thầm
nghĩ: "Bú lồn mà hỏng sướng chớ làm cái gì sướng bây giờ.
Thằng Mẹo đợi con Mén cho tới lúc khí con Mén ra dầm dề, dính chèm
nhẹp trên hai mép lỏn, và mông đít nó. Khí con Mén chảy ra dính bết
bát trên tấm vải trải giường và bóng nhẩy luôn cả cái mặt thằng
Mẹo.
Con Mén không còn kềm hãm được nữa. Cả người nó nóng hổi như lò
lửa. Nó vừa rên rỉ, vừa mếu máo kêu gọi như van xin thằng
Mẹo:
- Trời ơi! Chơi em đi. . . Em chịu hết nổi rồi. Anh mà bú nữa chắc.
. . em chết mất.
Đã nói là con Mén nó có cái máu dâm trong người. Dù cho thằng Mẹo
có bú nó ba ngày ba đêm đi nữa, khí đã ra hết rồi mà thằng Mẹo
không chịu đút cặc vào lồn nó thì nó cũng chưa đã. Mỗi cái nó sướng
mỗi khác. Phải làm đủ bộ nó mới thỏa mãn.
Thằng Mẹo bú lồn con Mén một hồi sau khi đã đời nó lồm cồm ngồi dậy
phóng xuống đất đứng bên cạnh giường tay cầm con cặc vừa dọe vừa
nói:
- Lại đây em.
Con Mén hiểu ý thằng Mẹo muốn gì, nó chóng hai tay xuống giường rồi
lết lết tới gần thằng Mẹo, con cặc thằng Mẹo giờ đang cương cứng
chỉa thẳng vào mặt con Mén, con Mcn nuốt một ngụm nước bọt rồi đưa
bàn tay lên se se dôi ngọc hành của thằng Mẹo, tay kia nó choàng ra
sau dít của Mẹo, rồi từ từ há miệng thật rộng để quặm nguyên con
cặc của thằng kép nó trông thật diêu luyện.
Thằng Mẹo chịu hết nổi nhăn mặt nói:
- Ái da. . . dã quá, sướng quá, sâu thêm chút nữa đi, sâu thêm chút
nữa di em.
Con Mền há to miệng ra, từ từ đưa sâu vào đụng lông cặc thằng Mẹo,
rồi bậm chặt miệng lại kéo nhanh trở ra, Nó làm đi làm lại như vậy
thật nhiều lần khiến thằng Mẹo muốn diên lên vì sướng.
Con Mén bú chưa thấy dủ đô thì thằng Mẹo rút con cặc nó trở ra
ngoài, nó đẩy người con Mén nằm xuống, thằng Mẹo dùng hai ngón tay
cái banh hai mép lồn con nhỏ ra, nó thè chiếc lưỡi dài sọc ra rồi
thọt sâu vào lồn con nhỏ, trong khi môi trên của nó thì quậm sát
xuống cái hột le bóng lưỡng của con Mền. Con nhỏ sướng quá hai tay
ôm ghịt đầu thằng Mẹo xuống, miệng run run vừa dánh bồ cạp vừa rên
rỉ:
- Uzm. . . Uzm. . . trời ơi! . . Uzm. . . chết em rồi anh Mẹo ơi? .
. Đã quá anh Mẹo ơi!
Nghe con Mén cứ rú lên từng hồi dâm đãng, thằng Mẹo cũng hơi quê.
Nó sợ bà Chín Lác nổi sùng gõ cửa đuổi ra thì chết.
Chuyện bà Chín Lác cho mướn phòng dể gái trai hành lạc ở đây ai
cũng biết. Nhưng người ta thấy tội nghiệp bả nên lờ di. Bà Chín
biết vậy, nên cũng tỏ ra là người biết điều, lén lút, cẩn thận chớ
không dám ồn ào lộ liễu quá đáng.
Con Mén càng lúc càng rên la dữ dội. Nó đã nứng tới mức dộ gần như
mê sãng. Miệng lảm nhảm như người lên đỏng. thlnh thoảng nghiến
răng gầm gừ rồi lại rú lên như Tazan ở trong rừng vậy.
Thằng Mẹo không dám kéo dài thêm. Nó liền chồm dậy, banh hai chân
con Mén gát qua hai bắp vế nó. Rồi vói người tới, một tay lòn xuống
câu cổ con Mén lên, tay kia nó bịt miệng con nhỏ lại không cho
tiếng la hét thoát ra khỏi cổ họng. Thầng Mẹo áp dụng tư thế "ếch
ngỏi đáy giếng" eh~a thẳng con cặc đầy gân guốc đang cương cứng
ngắc của nó nhằm giữa hai mép lỏn ướt nhẫy của con Mén mà dút
vào.
Lúc cặc thằng Mẹo ngập sâu hết cỡ vào trong lồn thì con Mén vặn vẹo
mình mẩy. Nó vừa đau vừa sướng, muốn rên la cho đã mà không dược
nên người nó oằn oại lê lết vòng vòng trên giường trông thật là
thảm thương.
Con Mén trườn tới đâu, thằng Mẹo rê cặc theo tới đó Con Mén càng
lúc càng oằn oại, đít nó nhỏng cao lên, xoay vòng tròn trên g;iường
làm thằng Mẹo cũng chịu hết nổi. Một luồn khí ấm từ con cặc thằng
Mẹo xịt thẳng vào trong tử cung con Mền làm hai dứa nó sướng tới
tận chín từng mây. Hai đứa ôm siết lấy nhau, nghe tê dại cái cảm
giác sung sướng tuyệt vời.
Từ sau cái đêm đó, hai đứa nồ cứ hò hẹn dắt nhau tới nhà bà Chín
Láe. Chúng nó chơi nhau dủ kiểu, bất kể lúc nào có thể chơi dược là
chúng nó tuột quần ra làm tới tấp.
Cuộc tình "nhà bà Chín Lác" kéo dài đâu được một tháng thì Mẹo bắt
đầu ớn. Ngày nào nó không kiếm con Mén, thì con Mén cũng kiếm nó.
Mà đã gặp nhau là nó bắt thằng Mẹo phải bủ, phải chơi. Mà đã chơi
thì phải chơi cho nó sướng. Chơi chưa sướng là nó chưa cho thằng
Mẹo về. Mà thường thường thì con Mén đòi thằng Mẹo phải chơi từ 2,
3 cái trở lên nó mới đã nư.
Mẹo bắt dầu chơi cái "tình vờ". Nổ cứ ngồi riết ở sòng bài dù là
liếc thấy con Mén lượn qua, lượn lại trước cửa. Con Mén bực lắm.
Thà là chưa biết thì thôi. Giờ đã biết cái thú ái ân, ăn nằm rồi mà
ngưng ngang làm sao nó chịu cho nổi. Nó quyết định phải lôi thằng
Mẹo hỏi cho ra lẽ.
Sòng bạc đang hối ăn thua gay cấn nhất thì con Mén xỏng xộc bước
vô. Thằng Mẹo hơi ngạc nhiên. Nó nghĩ là có bà Chí ngồi đó, thl con
Mén muốn gì cũng phải nể nang một chút. Nhưng nhìn cái bản mặt của
con Mén, thằng Mẹo biết là nguy tới nơi rồi. Nó hất hàm hỏi trống
không:
- Đi đâu vậy?
Con Mén dằn rõ từng tiếng:
- Tui cần gặp anh có chuyện.
Nghe giọng diệu có vẻ dám "cho ăn thua" của con Mén, thằng Mẹo dợm
đứng dậy kéo nó ra ngoài nói chuyện, thì mọi người dồng thanh la
lên:
- Nói gì thì nói mẹ nó ở đây đi. Người ta đang cờ bạc mà kêu lãng
nhách vậy.
Con Mén đang sùng thằng Mẹo về cái tội bỏ mặc cho nó nứng lồn. Nó
quay qua chửi bắt quàng cả sòng:
- Tui làm cái gì mà lãng nhách. Tui có. . . la lêu bàn thờ cha mấy
người dâu mà nói tui lãng nhách.
Bà Chí nãy giờ đang thua, thấy thầng Mẹo dợm dứng dậy bà cũng phát
bực. Nhưng cũng chẳng biết lý do gì con Mén muốn nói chuyện riêng,
nên bà cũng chưa mở miệng. Tới chừng nghe con Mén chửi hổn cả sòng,
bà bèn đứng thẳng dậy xỉa tay vào mặt con Mén mà rủa:
- Tiên sư cha cái con đĩ ngựa. Có nứng lồn thì ra đứng ngoài đường
cho chó nó đéo. Sao tự nhiên tới đây làm om sòm vậy cái con chó
đẻ.
Con Mén cũng hỏng vừa. Nó tru tréo:
- Ừ, Bà nói đúng. Chó đẻ tui ra chứ còn gì nữa?
Bà Chí nhào tới, định tát cho nồ mấy cái nhưng thằng Mẹo đã đứng
chận ở giữa cản ngăn:
- Có gì thì từ từ. La lối om sòm một hồi lính tới bắt hết cả dám
bây giờ.
Nghe nhắc tới lính, mọi người tự động im lặng tiếp tục cuộc sát
phạt, bỏ mặc thầng Mẹo lôi con Mén ra ngoài.
Tới cuối xóm con Mén dừng lại hỏi:
- Anh nồi cho tui biết, hổm rày tại sao anh tránh tui. Tại
sao?
Thằng Mẹo giả giọng ngây thơ:
- Anh có tránh em hồi nào dâu. Mấy bữa nay anh thua quá nên lo gỡ
chớ có tránh né gì đâu.
- Anh dừng có làm bộ. Ngày nào bà già tui về cũng thua sạch. Bả nói
anh gom sòng. Còn tính chối hả?
- Bả thua mấy người kia chớ đâu có thua anh.
- Anh mà ăn thì thế nào cũng đưa cho bả chút ít rồi.
Con Mén chận đầu nó:
- Nói vậy chớ tui biết hết rồi. Hổm rày anh có con đĩ chó nào rồi,
nên phụ rẩy tui phải không?
Thằng Mẹo đã biết lý do nào con Mén tới kiếm nó rồi. Nó muốn trở
lại sòng bài thì chl còn cách hứa hẹn với con Mén.
- Thôi, tối nay em cứ tới nhà bà Chín. Anh chờ em ở dó mình nói
chuyện. Chớ cái vụ om sòm hồi nãy thế nào người ta cũng để ý.
Nghe vậy, con Mén cũng nguội xuống. Nó nghĩ thầm trong bụng "Hỏng
làm lớn chuyện như vậy dễ gì thằng Mẹo chịu bỏ sòng bài ra gặp
nó."
Thằng Mẹo dã chán con Mén quá rỏi. Chơi chút đỉnh thì còn thích,
chứ cứ bắt chơi hoài mỗi ngày thì ai chịu nổi. Đã vậy, bà Chí thì
cứ nay mượn tiền, mai mượn gạo. Tiền thằng Mẹo cứ dưa đi mà không
có về riết nó cũng ngán. Nó né con Mén là phải.
Chỉ tội cho hai mẹ con bà Chí. Bả thì quen thói dựa thằng Mẹo để có
tiền bạc. Con Mén thì đã ghiền cái cảm giác nầm banh càng cho thằng
Mẹo bú liếm, đút cặt vào lồn nó. Giờ thằng Mẹo bỗng dưng chơi cái
tình lờ. Cả hai mẹ con bà Chí đều bực dọc, sằng sặc nhau cả
ngày.
Cuối cùng con Mén chỉ còn một cách giải quyết ổn thỏa là theo con
Đậu di chơi bời, đem tiền về cho bà Chí chút đỉnh là yên
chuyện.
Con Mén đang ngủ gà ngủ gật trên chiếc võng nhà má Bảy, thì con Đậu
di lại, xla thẳng ngón tay trỏ chọt vào lồn nó mà nói lớn:
- Mén, đi khách kìa mầy.
Con Mén giật mình mở mắt ra đã thấy mấy tên thanh niên ngối sẵn tự
bao giờ rồi. Nó ngồi ngay lại, thò chân xuống đất tìm đôi dép, hỏi
trống không:
- Ai đi?
Một gã thanh niên bước tới cặp vai nó lôi đi. Nhìn sơ qua cái lối
ăn mặc của hắn, khỏi hỏi con Mén cũng biết nó hỏng phải là tài xế
cũng lơ xe. Tóc tai vàng hoe, đội chiếc mủ nl nhỏ trên đầu, tay
chân dầu máy dính đầy, cái cung cách di dứng, ăn nói toát ra một vẻ
gì rất là. . . lơ xe đò.
Con Mén chưa chịu đi ngay, nó đưa mắt nhìn má Bảy hỏi ý. Bà Bảy vừa
đưa cái hộp quẹt Zippo lên mối diếu thuốc thơm vừa hất dầu ra
lệnh:
- Đi đi. Tao lấy tiền rồi.
Thời buổi bây giờ khó khăn. Mọi ngành nghề làm ăn aều bị ảnh hưởng
chung nên má Bảy kỹ lắm. Tiền trao thì cháo múc. Bà dạy kỹ lưỡng
cho đám gái chơi bời dưới tay là "Lấy tiền rồi thì làm cái gì cũng
được. Muốn bú, muốn nút hay đụ đéo gì dó cũng được. Mà chưa đưa
tiền thì tụi nó đụng tới cái tay cũng phải rút lại. Để tụi nó thèm
thì nó mới ra tiền."
Con Mén dứng dậy nắm tay gã đàn ông dẫn thẳng vô căn phòng nhỏ phía
sau nhà.
Cánh cửa vừa đóng lại, căn phòng trở nên tối om. Gã thanh niên còn
chưa định thần, thì con Mén đã giở ngón nghề má Bảy dạy. Nó đè gã
nằm ngữa xuống giường rồi t tay lần cởi cái quần, cái áo của gã móc
lên đàng hoàng. Sau đó nó mới cởi đến quần áo của nô ra.
Tất cả những ngón nghề mà nó dược thằng Mẹo huấn luyện, cộng với sự
chl dẫn, truyền nghề của con Đậu và má Bảy dược con Mén dem ra thi
thố. Nó cũng bú, cũng liếm khắp người gã thanh niên. Chiếc lưỡi nó
thò ra thụt vào nhanh như lưỡi rắn, cứ nhè nhẹ hai hòn dái của gã
mà liếm, mà nút.
Gã thanh niên vừa sướng vừa nhột nên cứ trân mình mà hưởng thụ.
Trong dầu gã phải công nhận là con Mén điệu nghệ. Gã doán ít nhất
là nó cũng đã 5, 7 năm trong nghề. . . làm đĩ. Thấy cũng đã vừa đủ,
con Mén ngã sang xuống bên cạnh gã dàn ông, kéo hắn nằm sấp lên
lòng nó rồi vói tay cầm con cặc của gã dút thẳng vào lồn
mình.
Gã thanh niên cũng dã lên tới chỉ, cho nên khi con Mén cầm cặc hắn
mà nhét vô lồn nó thì hắn cũng cong lưng đẩy vào thật mạnh.
Con Mén hự lên một tiếng. Cả người nó vừa tê rần sung sướng vừa đau
đớn. Tính từ cái ngày bị thằng Mẹo phá trinh đến giờ mới chỉ hơn
một tháng chứ có lâu lắc gì dâu. Mà mỗi lần thằng Mẹo chơi nó, bao
giờ cũng bú liếm đủ kiểu để nó kích thích, khí tuôn ra chèm nhẹp nó
mới chơi nên trơn tru, dễ dàng. Còn bây giờ, tình thế hoàn toàn đổi
khác. Con Mén phải lo kích thích gã thanh niên cho tới nơi tới chốn
dể hấn mau ra. Thứ nhất là khỏi bị má Bảy chửi. Sau nữa là còn đi
với khách khác đang chờ bên ngoài. Nên nó cũng chưa hứng thú gì
mấy.
Gã thanh niên ngạc nhiên thật sự khi thấy con Mén rưng rức khóc.
Hai tay bụm lỏn có vẻ đau dớn lấm. Từ nãy đến giờ, nằm dang háng
cho con Mén đi đường lưỡi, hắn cứ tưởng đâu con nhỏ nầy đã '!thâm
niên công vự' lắm rồi. Ngờ đâu, khi hắn cong lưng đẩy con cặc to
cứng của hắn vào, hắn cảm nhận được cặc hắn đau thốn, chứng tỏ là
con Mén còn mới quá. Một chút lòng nhân dâng lên trong lòng hắn.
Hắn không còn hứng thú nữa, gã hỏi con Mén:
- Em làm nghề nầy bao lâu rồi?
Con Mén thành thật trả lời:
- Ngày hôm nay mới là ngày thứ ba.
- Mỗi ngày vậy em đi được ... mấy cái.
- Bữa đầu em di có một cái. Đau quá nên em tính thôi, hỏng làm nữa.
ở nhà định kiếm một nghề khác để làm ăn.
- Vậy sao em còn trở lại dây? Hắn hỏi.
- Ở nhà dược có một ngày thì em lại thấy buồn, thấy nhớ nên trở
lại. Vùa có tiền vừa. . . sướng.
Gã thanh niên phì cười. Hắn nghĩ thầm "Vừa bụm lồn vừa khóc mà
sướng cái mẹ gì." Tuy vậy, hấn cũng thấy thương hại con Mén. Hắn an
ủi:
- Thôi thì làm nghề nầy cũng phải rán. Đừng khóc nữa, nằm dây nói
chuyện với anh đi. Tiền anh trả rồi đừng lo.
Con Mén vừa đau lại vừa sợ má Bảy cho nghĩ việc nên năn nỉ:
Hỏng sao đâu, anh cứ chơi tiếp đi. Nó đau một chút rồi. . . sướng
lại liền hà.
Gã thanh niên đã hết hứng. Hắn lắc đầu:
- Thôi, anh cho em nằm nghĩ đó. Anh hỏng có nói với má Bảy đâu.
Đừng sợ.
Con Mén cảm cái tấm lòng "quân tử" của gã chơi bời. Nó thủ thl vô
tai gã:
- Anh chơi dẹp quá. Kẹt cái là ở đây má Bảy dòm ngó. 'Bữa nào rãnh
anh lại nhà em chơi.
Gã thanh niên sáng mắt lên. Hắn biết ngay là con nhỏ nầy còn mới
thiệt. Tội gì hỏng cặp bồ với nó cho dỡ tốn tiền. Hắn hỏi địa chl
nhà con Mén rồi hứa hôm sau sẽ dến dẫn nó đi chơi.
Khách khứa đã về hết, giữa nhà còn trơ lại có chiếc chiếu cùng một
đống lon sữa bò, bên trong ngập tàn thuốc lên có ngọn.
Thằng Mẹo loay hoay dọn dẹp, vừa lầu bầu chửi thề:
- Đụ mẹ. Đã thua còn phải dọn dẹp ba cái đồ dơ của mấy con đĩ chó
đó nữa.
Mà hôm nay thằng Mẹo thua thiệt. Lúc đầu hôm nó cũng chl tính đánh
cầm chừng để lấy sâu. Vậy mà một hồi nóng máu, tấp mấy cây cũng
"gãy" luôn. Nó đành lấy bộ bài, làm một cặp cái đi đứt luôn gần hai
ngàn bạc.
Thằng Mẹo chán nãn nhìn bà Chí nằm co quắp ngủ trong xó nhà. Lần
nào cũng vậy, thua hết tiền rối mà hả hỏng muốn về, cứ loay hoay
quanh sòng bài coi ngó, bàn tán đã rồi lăn ra đó ngủ.
Thằng Mẹo bước lại, co chân khều khều mông đít bả mà nói:
- Ve nhà ngủ đi bà nội. Bộ tính nằm vạ dây hay sao?
Bà Chí dang ngủ ngon bị phá ngang nên bực mình, trở người nầm ngữa
lại. . . ngủ tiếp.
Bà Chí bị người ta gọi bằng "bà" thật là oan. Tuổi thiệt của bà chỉ
mới có 36 chớ có nhiều nhỏi gì. Bà Chí lấy chồng năm 17 tuổi. Năm
trước theo chồng thì năm sau bà sanh con Mén. Đến nay con Mén được
18 thì bà cũng vừa 36. Nhưng vì có con lớn, lại suốt ngày bê tha cờ
bạc mà trông bà luộm thuộm, bầy hầy, chớ thật ra vú đít cũng còn
mát mắt lắm.
Thằng Mẹo cúi xuống dịnh lay bà Chí dậy, chợt nó ngừng tay trố mắt
nhìn.
Mấy hột nút bóp phía trên của chiếc áo bà ba đã bung tự khi nào. Có
lẽ trong cơn mê ngủ bà Chí xoay trở mà nó bung ra hay tại cặp vú
căng quá, chiếc áo chịu không nổi. Nhưng dù gì di nữa thì thằng Mẹo
cũng không cần biết tới. Cái máu cờ bạc trong người thằng Mẹo tự
nhiên nhắc nó nhớ lại mấy cây bài hồi chiều. Nó nghĩ nhanh trong
dầu là phải "xả xui một cái."
Nghĩ là làm liền. Thầng Mẹo bước lại tắt ngọn đèn, rồi rón rén từng
bước mò lại ngồi xuống gần bà Chí.
Mấy hột nút bóp còn lại trên áo bà Chí dược thằng Mẹo nhẹ nhàng
tháo hết. Bà Chí vẫn không hay biết gì cả. Hai vạt áo bà Chí vừa
bung ra, cặp vú như được giải thoát, nó nằm nghễu nghện như thách
thức thằng Mẹo.
Mặc dù cả tháng nay thằng Mẹo chơi con Mén đến mức chán chê, hết
còn hứng đến nỗi phải trốn. Nhưng chỉ mới có mấy ngày dưỡng sức, mà
vừa nhìn thấy cặp vú bà Chí thì con cặc nó cứng phăng lên tức thì.
Thằng Mẹo chậm chạp đưa tay ra vuết nhẹ trên mu lồn bà Chí, thấy bà
có vẽ ngủ mê, tay kia nó để lên vú bà Chí rồi bóp bóp mấy
cái.
Đang ngủ ngon, tự nhiên bà Chí thấy hai vú mình bị ai nhồi nắn. Bà
giật mình mở mắt ra nhưng chỉ thấy một bóng đen mờ mờ ảo ảo. Bà la
lên oái oái:
- Ê Cái thằng mắc dịch nào vậy. Có buông ra không?
Thằng Mẹo thì thào:
Tui đây. Thằng Mẹo dây mà. . .
- Cái thằng chó chết, mầy làm cái gì kỳ vậy Mẹo? Mầy muốn tao la
lên không
- Đừng có la um sùm. Bà chìu tui một chút đi mà.
Bà Chí miệng thì cự nự, mà trong bụng cũng khoái lắm. Bà góa chồng
đã chục năm nay. Mấy năm dầu bà coi còn ngon cơm, sạch sẽ nên cũng
có ông nầy ông nọ đến với bà. Nhưng từ ngày thua bài, nhà cửa bán
sạch thì bà cũng không còn chăm sóc dến cái nhan sắc của bà nữa. Bà
từng tuyên bố nhiều lần là bà hỏng cần đàn ông nữa. Đời bà chỉ còn
biết có thằng "Bồi" với thằng "Già" là bà đủ vui rồi.
Tính đến nay cũng gần 5 năm, mà bà Chí chưa hề thụ hưỡng được cái
thú ái ân. Nhưng như vậy đâu có ngltĩa là bà hết. . . nứng
lồn.
Những đêm thua bài, về nhà nằm trằn trọc, bà Chí cũng thấy nhớ một
vòng tay đàn ông vuết ve, sờ nắn. Nhưng sáng ra bà lại quên hết.
Chl còn có 52 lá bài là gần gủi, trung thành với bà thôi.
Miệng thì nói cứng, nhưng trong lòng bà Chí dâu có muốn la lối làm
cái gì. Dầu sao thì thầng Mẹo cũng là người ơn của bà. Nó đã từng
nhiều lần đưa tiền để bà làm vốn ngồi sòng mà có bao giờ nó đòi
đâu. Thôi thì chịu khó để cho nó quằm một phát coi như là đen ơn.
Vừa có vẻ biết điều, mà lại sướng nữa.
Bà Chí kháng cự một cách rất là biết điều:
- Mầy coi chừng đó. Người ta mà biết được họ cười cho thúi dầu nghe
mậy.
Thằng Mẹo trấn an:
- Có mình tui với bà làm sao ai mà biết. Đầu bà mà thúi thì đầu tui
cũng. . . đâu có thơm.
Nói xong câu đó, thằng Mẹo vồi tay nấm luôn hai ống quần bà Chí mà
từ từ kéo tuột xuống. Nó liếc chừng, thấy bà Chí vẫn nằm yên có vẻ
sẵn sàng "tác
chiến."
Nhìn bà, thằng Mẹo nuết nước bọt dang dâng lên trong miệng. Thật
quả đúng với câu "Gái một con trông mòn con mắt."
Từ bấy lâu nay, thằng Mẹo đã quen thói thấy cái hình ảnh bà Chí bệ
rạc, áo quần lem luốc, tóc tai bù xù, suốt ngày lê la nơi sòng bạc.
Nhưng giờ dây, nhìn cái hình ảnh bà trần truồng, nằm "phơi hàng"
trước mắt, nó mới thấy là bà Chí vẫn còn ngon cơm thiệt. Cặp vú nở
nang tròn trịa. Bờ háng rộng với chiếc mu cao vút, một túm lông đen
tuyền trông rất hấp dẫn. Thằng Mẹo chịu hết nổi. Nó hấp tấp lột bộ
đồ trên người ra rồi nhào xuống mân mê, liếm láp trên đầu vú của bà
Chí.
Càng lúc, thằng Mẹo càng thấy mình lầm to. Trong đầu nó cứ tưởng
chơi dược mấy con nhỏ mới lớn 18, 19 tuổi là sướng. Còn mấy mụ cỡ
bà Chí là. . . khô ran khô rốc rồi. Nồ không ngờ một người đàn bà
đã có tuổi không thua gì má nó, mà lúc động tình cũng mất nết dữ
dội.
Lúc thằng Mẹo hôn hít người bà thì bà vẫn còn nằm yên, ra cái điều
"nể mầy lắm đó nha mậy." Nhưng đến lúc thằng Mẹo bú vú bà Chí thì
bà cũng y như con Mén. Cũng oằn oại, rên la không ngớt. Bà Chí vừa
hẩy hẩy lốn vừa rên:
- Uzm. . . Uzm. . . Sướng quá Mẹo ơi? Sướng quá.
Thằng Mẹo ngưng bú để trả lời, trong khi hai tay nó vẫn nhồi bóp
cặp vú:
- Bà góa chồng cả chục năm rồi. Bây giờ được chơi làm sao hỏng
sướng cho được.
- Đã thiệt Mẹo ơi? . . Mầy cứ bóp mạnh đi. Tao hỏng có đau
đâu.
Vừa nói, bà Chí vừa nắm chặt lấy hai tay thằng Mẹo kéo xuống lỏn bà
rồi nói:
- Chà mạnh vô lồn đi. .ừ. .ừ. .vậy đó.
Thằng Mẹo cảm thấy bàn tay nó ướt chèm nhẹp. Nó nghĩ thầm trong đầu
"Đu mẹ, già đầu rồi còn khí ở đâu mà ra dữ quá vậy."Thằng Mẹo định
sau khi bóp vú một hỏi nó sẽ "đi đường lưỡi", liếm lỏn bà Chí cho
bẵ la làng chơi. Đàn bà càng sướng thì chơi càng đã. Nhưng khi bàn
tay nó đụng tới mép lồn nhầy nhụa của bà Chí thì nó lại hơi gớm. Nó
so sánh rất nhanh trong đầu. "Con gái thì bú lồn còn được. Còn con
mẹ ở dơ nầy mà bú chắc có nước thụt lưỡi luôn."
Thằng Mẹo đổi ý. Nó nghĩ. . . đối với gái mới lớn nó phải phục vụ
là dúng. Còn đối với bà Chí, được nó chơi là may lấm rồi. Tội gì
hỏng bắt bả phục vụ mình cho đã rồi hãy chơi.
Mẹo nằm xuống bên cạnh bà Chí, hai tay nồ ôm đầu bà Chí đặt lên
háng nó.
Bà Chí như người mộng du. Bao nhiêu nắm nay nứng lồn muốn chết mà
hỏng ai thèm đéo. Bữa nay, tự nhiên mà có thằng thanh niên mới lớn
vuết ve, hun hít, bú liếm 'bà dủ thứ. Bà Chí sướng quá, sướng hơn
cả cái thời mới lớn, khi lần dầu tiên bà gặp ông Chí, được ông dẫn
đi coi cải lương, xong dẫn ra gò mã mà chơi thử cái trò vợ
chồng...
Con cặc thằng Mẹo được bà Chí vân vê, nựng nịu như một báu vật trời
cho. Chiếc lưỡi bà uốn cong mà liếm vòng theo đầu khất làm thằng
Mẹo vừa nhột, vừa tê vừa sướng.
Bà Chí ngừng bú, khen nó:
- Cặc mầy làm cái gì mà. . . bự qúa vậy Mẹo.
Thằng Mẹo bực mình, dang sướng tự nhiên bị bắt buộc phải trả lời
những câu hỏi lẩm cẩm:
- Phải bự như vậy mới vừa. . . cái miệng bà chớ.
Bà Chí cười híc híc có vẻ vui lắm. Bà thôi bú, leo ngồi tênh hênh
trên bụng thằng Mẹo. Bà nhổm nhểm người ra cho hai mép lồn nầm
ngang trên đầu cặc thằng Mẹo, rồi từ từ.. . bà hạ người
xuống.
Đầu cặc thằng Mẹo vô tới đầu, bà Chí tê rần tới đó Cặc nó không
dài, nhưng cái đầu thì quá bự. May mà lồn bà Chí đang ướt chèm
nhẹp, chớ nếu không chắc bà phải la làng.
Bà Chí cứ ngồi chồm hổm trên mình thằng Mẹo mà phi ngựa. Đầu bà
ngữa ra sau. Mái tóc dài bung xõa rũ rượi, hai tay bà tự đưa lên vú
mình mà bóp. Thằng Mẹo nằm dưới cứ nhỏng đít mà nắc lên nghe tành
ạch, ành ạch". Khí từ lồn bà tiết ra làm ướt nhẹp cả lông lá thằng
Mẹo.
Tiếng ịtchèm chẹp, ành ạch" vang đều cả giờ đồng hồ thằng Mẹo mới
chịu bắn khí ra. Bà Chí thấy con cặc thằng Mẹo giựt lên giựt xuống
trong lồn bà, bà biết là thằng Mẹo đã rớt rồi bà vội la
lên:
- Ê ê. Cái gì vậy thằng qủy, tao chưa ra mà. "
Bà Chí vẫn nhỏm lên nhỏm xuống, vẫn sàng qua sàng lại cho tới một
hồi cặc thằng Mẹo mềm sủng tuột trở ra bà phát điên nói:
- Chơi gì mà lẹ như gà vậy, mai mốt đừng hòng chơi tao nữa nghe
mậy.
Thằng Mẹo thấy bà Chí mặt mài xanh lè xanh lét vì chưa đủ đô, nó
nghĩ cũng tội nghiệp nên nhỏ giọng:
- Được rồi, Bà nằm xuống đi để tui làm cho bà sướng, bà ra. Chịu
chưa bà nội?
Thằng Mẹo vừa nói xong thì thấy bà Chí đã nằm ngửa xuống rồi. Nó
lấy cái gối xếp đôi lại lót dưới đít bà Chí, rồi dưa ngón trỏ lên
miệng thấm lấy chút nước bọt. Thằng Mẹo từ từ thọt ngón giữa sâu
vào hậu môn bà, tay kia nó dùng hai ngón khác thọt ra, thọt vào
trong lồn bà Chí mỗi lúc một nhanh, Bà Chí chịu không nổi nên kêu
la ơi ới.
- Sướng quá Mẹo ơi! . . đã quá. . . sâu chút nữa đi, tao sắp sửa ra
rồi. . . ái-da. . . ái-da. . . Ra rồi. . . Ra rồi. . . Uzm. . .
Uzm. . . Đã quá Mẹo ơi?
Bà Chí co rút người lại vì sướng, Thằng Mẹo được trớn, nó lòn vào
thêm một ngón nữa rồi ấn tất cả ba ngón tay vào sâu thêm trong lồn
bà. Chừng vài giây
sau nó mới chầm chậm rút hết mấy ngón tay ra. Lúc đó nó vừa nhìn
thấy lỗ đít bà Chí cà giựt cà giựt như con vịt đang bị cắt
cổ...
Tiệc rượu mới nửa chừng. Đồ ăn vẫn còn đầy, nhưng mấy gã thanh niên
không còn muốn ăn nữa. Họ bàn nhau đi kiếm bò lạc về chơi. Một gã
đề nghị:
- Kiếm làm mẹ gì cho mệt. Tới nhà má Bảy, mỗi thằng làm một quả rồi
về nhà nhậu tiếp.
Một gã có ý kiến:
- Thôi, đi chỗ khác đi. Động má Bảy có vợ thằng Mười làm ở đó. Nó
hỏng tiếp mình đâu.
Mười, gã thanh niên vừa bị nói khích vẫn ngồi yên, nhưng trong lòng
hắn cảm thấy hơi bực. Hắn sẳn giọng:
- Đụ mẹ. Nó làm đĩ thì thằng nào muốn chơi cứ chơi. Mắc mớ gì tới
tao mà nói.
Gã thanh niên có vẻ lớn tuổi nhất trong bọn đứng ra giảng
hòa:
- Thôi, thì mình đi chỗ khác chơi đi. Con Mén ở động bà Bảy nó kết
thằng Mười rồi. Tới đó chơi kỳ lắm. . . quên đi mầy.
Mạt gã đề nghị:
- Tánh tao hỏng thích tới động chơi. Hay là mình tới đó rước con
Mén với con Đậu về đây. Giao con Mén cho thằng Mười, còn ba đứa
mình "dợt" con kia.
Mấy gã nhao nhao lên hưởng ứng.
- Đồng ý. . . Đồng ý...
Đã gần mười giờ đêm, khách khứa chẳng còn ai, má Bảy dự tính kêu
con Đậu với con Mén về dể bả đóng cửa đi ngủ, thì có tiếng xe Honda
ngừng đằng trước cửa.
Bà Bảy nghểnh đầu ngó ra cửa, xong quay vô nói lớn tiếng:
- Mén à, cố khách.
Con Mén đang thay đồ để chuẩn bị đi về. Nghe nói, nó ngạc nhiên
nhìn ra, rồi reo lên mừng rỡ:
- ủa, anh Mười, đi đâu giờ nầy vậy?
- Đến đón em về chớ đi đâu?
Con Mén thật thà nói:
- Em di với con Đậu rồi. Anh dến dón làm chi cho mất công
vậy.
Mười làm tỉnh để qua mắt bà Bảy:
- Anh sẳn đi công chuyện về ngang, nên tấp vô rủ em với con Đậu đi
ăn bò viên.
Má Bảy nãy giờ lắng tai nghe. Bà tưởng là khách đến chơi bời thl bả
còn chút cháo. Chớ thằng Mười này thì bả còn lạ gì. Bả đã biết Mười
dang cặp bồ với con Mén. Hai dứa nó đụ đéo nhau tối ngày, cần gì
phải tới đây chơi, nên bả đuổi thẳng tay.
- Đụ mẹ. Dẫn nhau đi đâu dó thì đi, để yên cho tao ngủ. Thương với
yêu. . . cái lồn.
Mười nháy mất với hai đứa nó. Xong chúng kéo nhau di. Trên đường,
con Đậu hỏi Mười:
- Đi đâu đây cha?
Mười trả lời:
- Về nhà tụi anh chớ đi đâu.
Đậu thắc mắc:
- Sao nảy giờ hỏng nói?
- Ngu gì mà nói để bà Bảy ăn chận tiền. Uổng! Thà đưa hết tiền cho
tụi em xài còn có tình hơn.
Đậu hiểu ra, nó khoái chí:
- Mấy cha nầy biết điều quá ta. Mà. . . bao nhiêu người?
Vừa nói, Mười vừa hất hàm chỉ con Mén.
- Bốn thằng. Mà một thằng có vợ rồi. Nó chơi một phát là phải về.
Tối nay em ngủ với hai thằng kia.
- Còn anh ngủ với. . . vợ anh.
Vừa về đến nhà, gã thanh niên lớn tuổi nhất, kéo con Đậu vào phòng
chơi liền.
Mén ngồi trong lòng Mười cụng ly với hai gã kia. Thấy mấy gã đã ngà
ngà say, Mén hơi e ngại. Đồng ý là nó làm đĩ, nhưng nếu gặp người
quen với Mười là nó né. Bao nhiêu tiền nó cũng hỏng đi. Con Mén có
vẻ thương thằng Mười thật tình, cũng như Mười thương nó vậy.
Gã thanh niên với con Đậu lục đục trong phòng chừng nữa tiếng rồi
dìu nhau di ra. Gã hôn con Đậu một cái rồi từ giã cả bọn:
- Thôi, tao về trước. Chứ để bả mà mò lại dây thì thấy mẹ cả dám.
Nói xong hắn đi thẳng ra cửa.
Mười có vẻ còn tỉnh. Vì bạn di đón con Mén với con Đậu nên không có
uống. Trong khi mấy gã kia vẫn ngồi uống liền tù tì. Mười quay lại
biểu con Đậu:
- Em ăn cái gì cho nó no đi rồi dọn dẹp, đi ngủ.
Hai gã thanh niên phản đối:
- Dẹp sao được? Mầy muốn ngủ thì dẫn vợ mầy vô ngủ trước đi. Tụi
tao còn chơi tới sáng mà.
Con Mén xen vô:
- Thôi, mấy anh uống hết rồi đi ngủ cho con Đậu nó ngủ nữa chớ. Nó
làm cả ngày mệt rồi.
Hai gã thanh niên có vẻ bực mình, sẳn giọng:
- Cho con Đậu vô đó ngủ luôn đi. Một mình thằng Mười hai con. Còn
hai thằng tao nhậu tay đôi.
Mười không muốn nói thêm. Nó kéo tay con Mén vô phòng, rồi nó nói
lại với con Đậu:
- Em ăn uống xong rồi, muốn ngủ ngoài đó thì tùy còn mnốn vô buồng
ngủ thì vô.
Căn nhà thật ra chỉ có một căn phòng vuông vức, được kéo một tấm
màn. Phần trước được dùng làm phòng khách, bên trong là buồng ngủ,
phía sau cùng là nhà bếp.
Căn nhà nầy ba má của Mười mua lâu rỏi. Lúc trước cả nhà ở xúm xít,
tuy hơi chật chội nhưng cũng xong. Bây giờ ba má Mười đem dứa em nó
lên ở trên Long Bình, từ ngày hai ông bà được nhận vào làm sở Mỹ
trên đó. Còn lại mạt mình Mười nên bạn bè cứ kéo nhau tới dó để gầy
sòng, nhậu nhẹt và đem gái về.
Tấm màn vừa mới kéo lại, con Mén đã nhào tới hôn thằng Mười xối xả.
Tuy là một gái điếm, nhưng thấy thằng Mười là một người có tình có
nghĩa. Con Mén thương nó thật tình như một người vợ hiền thương
chồng. Nó rỉ tai thằng Mười:
- Em rán làm một thời gian nữa, có chút vốn rồi bỏ ra buônán làm
ăn.
Mười cũng đồng tình với nó. Hắn nói:
- Anh cũng muốn xúi em nghĩ làm, về đây sống với anh. Nhưng kẹt một
cái là anh cũng lông bông. Đem em về dây rồi lấy cái gì mà
nuôi.
- Mai mết em về đây, khỏi cho anh đi làm một cái gì hết. Một mình
em buôn bán nuôi anh được rồi.
Thằng Mười nghe con Mén nói mà trong lòng thấy tội nghiệp nó thật
tình:
- Ai mà sống kỳ vậy. Đàn ông phải nuôi vợ chứ.
Con Mén nghe hạnh phúc tràn ngập trong lòng. Cuộc đời nó không mong
muốn gì hơn là có một mái ấm gia đình, hai vợ chồng thương yêu đùm
bọc nhau. Nghe thằng Mười nối cái câu "Đàn ông phải nuôi vợ chứ."
Không phải nó mừng vì được thằng Mười nuôi, nhưng nó nghe vui vì
cái tiếng "vợ." Cái từ ngữ mà nó đang ao ước từ bấy lâu nay.
Con Mén vừa nói chuyện vừa đưa tay mân mê nơi hạ bộ của thằng bồ
nó.
Thằng Mười nằm im suy nghĩ. Trước kia, nó chĩ coi con Mén như một
thứ. . ."cơm nguội phòng khi đói lòng." Nhưng càng gần con nhỏ,
thằng Mười càng thấy lòng mình cũng dâng lên một chút tình
yêu.
Nó nhớ lại câu nói mà nó dã nghe nhiều lần trong đời: "Thà là lấy
đĩ về làm vợ, chớ ai đi lấy vợ về làm đĩ." Như vậy thì nếu nó lấy
con Mén cũng là điều đúng thôi. Mặc dù trước đây nó làm dĩ, nhừng
thương yêu chồng, lo lắng cho gia dlnh, bỏ hết chuyện xưa còn hơn
là lấy một con vợ đàng hoàng đem về dể nó trổ thói mất nết ra, lang
bang hết người nầy dến người nọ...
Con Mén không hiểu tại sao mà nó mân mê, vuốt ve nảy giờ mà con cặc
thằng Mười vẫn trơ trơ không nhúc nhích. Nó ngồi dạy, cởi áo quần
thằng Mười xong, tự động cởi luôn đồ nó, rồi bắt đầu trổ cái nghề
"làm đĩ" của nó ra.
Con Mén hôn hít, nâng niu, liếm láp hai bìu dái của thằng Mười, làm
thằng kia cứ thót thót người lên từng hỏi.
Bao nhiêu kinh nghiệm học dược nơi chốn lầu xanh, con Mén đều đem
ra hết để phục vụ cho người yêu của nó.
Sau một hỏi ôm ấp, con cặc thằng Mười bắt đầu cứng phăng lên. Nó
vật con Mén xuống, leo lên mình rồi cầm cặc dút vào lồn con
Mén.
Tuy là sống bằng nghề bán trôn nuôi miệng, mỗi ngày phải tiếp hàng
chục người đàn ông. Cứ ai bỏ tiền ra là con Mền có bổn phận phải
cởi quần, nằm dạng háng cho chơi. Người nó chai lì như không còn
cảm giác lúc làm tình. Nhưng sao mỗi lần nằm gần thằng Mười là nó
lại thấy đê mê sung sướng.
Chỉ cần thằng Mười vòng tay ôm nó, là con Mén đã thấy lòng mình
ngập tràn hạnh phúc.
Cho nên khi cặc thằng Mười nhềt vào giữa hai mép lồn nó mà ấn vô,
thì con Mén trân mình trân mẩy. Dâm thủy từ bên trong tuôn ra chèm
nhẹp, như để giúp cho cặc thằng Mười dễ vào hơn.
Con Mén sung sướng vô cùng. Nó nghiến răng không cho tiếng rên xiết
thoát ra cửa miệng. Hai tay nó bấu chặt lấy cái gối mà cào cấu. Từ
bên trên, thằng Mười cong lưng đẩy con cặc cứng ngắc của nó vào sâu
hết cỡ. Nó nắc từ cái, từ cái, chầm chậm nhưng cái nào đáng cái
đó.
Con Mén càng lúc càng sướng. Ngón tay ngón chân nó tự nhiên quíu
hết lại như người bị phong giựt. Nó hết còn biết trời trăng mây
nước gì nữa. Hai gót chân chống xuống giường, đít nó hẩy cao lên để
đón nhận con cặc thằng Mười. Hai tay quơ quơ như bắt chuồn chuồn,
miệng thì rên rỉ không ngớt.
- Sướng quá anh Mười ơi? . . Sướng quá!
Thằng Mười không trả lời, cứ cắm cúi mà nắc từ trái sang phải. Con
Mén chịu hết nổi. Nó uốn éo vặn mình vặn mẩy, nố vừa uốn éo vừa
gào.
- Mạnh nữa đi anh Mười. Mạnh nữa đi anh. . . Em sướng quá rồi anh
Mười ơi! Em sắp ra rồi. . . Sắp ra rồi. . . Ây da? . . Đã
quá.
Thằng Mười nghe con Mén nói sắp ra, nó càng dập mạnh hơn để cùng ra
một lượt với con Mén. Thằng Mười vừa thở vừa nói:
- Chờ anh với, chờ anh ra một lượt với, Hứ... Hứ. . . Hứ. . . Chờ
anh với. . . ứ. . . ứ... Ra rồi. . . ứ. . .ứ . Đã quá sướng quá em
Mén ơi! . . Uzm. . .
Hai gã thanh niên ngưng ly rượu nửa chừng, đưa mắt nhìn con Đậu mĩm
cười.
Đậu cũng tức cười vì con bạn của mình. Thường ngày làm chung, con
Mén tương đối cũng trầm tĩnh lắm. Bữa nay sao nó rên la như ai chọc
tiết nó không bằng. Con Đậu nghe Mén gào thét trong lúc sung sướng
mà nó phát mắc cở lây. Nó nói cho đỡ quê với hai gã thanh
niên:
- Có cái gì đâu mà cười. Hể sướng thì rên chứ tội gì mà nhịn.
Hai gã đã uống xong từ chiều đến giờ, nên hai gã cũng hơi quờ
quạng. Nghe con Đậu nói, một gã phản đối liền:
- Sướng mà rên thì ai mà nói. Sợ nó hỏng sướng, mà làm bộ rên nên
thằng Mười mới chết mê chết mệt đó chớ.
Một gã lạng quạng dứng dậy chửi thề:
- Mẹ, Để. . . tới phiên tao coi nó rên thiệt hay rên giả.
Gã kia cũng đồng tình:
- Ừ Mầy xong đi rồi tới tao.
Con Đậu thấy coi bộ hỏng yên. Nó giảng hòa:
- Thôi đi mấy anh ơi. Có muốn chơi thì chơi em đây nè. Con Mén nó
có bồ của nó rồi. Nó hỏng chịu chơi đâu.
Gã thanh niên sừng sộ:
- Đụ mẹ. Đứa nào dám hỏng cho tao chơi. Đĩ mà cũng bày đặt làm khó
dễ nữa hả?
Đậu năn nỉ hắn:
- Hỏng phải vậy đâu. Nhưng mà con Mền nó yêu anh Mười. Nó hỏng chịu
đâu. Anh muốn chơi nó thì lại đằng nhà má Bảy. Chớ ở đây nó có
thằng bồ nó, làm sao nó chịu cho anh chơi dược. Lỏn nào cũng là
lồn, Hay là. . . chơi em đỡ đi.
- Mẹ. . . chơi em hỏng hứng. Anh muốn thử con Mén, coi nó sướng
thiệt hay sướng giả mà rên dữ vậy. Vừa nồi, hắn vừa xăm xãm vén màn
bước vô buồng...
Mười đã chơi xong nảy giở. Hắn nằm yên nghe cuộc nói chuyện ở bên
ngoài. Nó tức lắm nhưng thấy khuya, nên không muốn gây ỏn ào. Hắn
lầm bầm chửi thầm trong đầu. Hai gã kia thật ra cũng chẳng thân
thiết gì với hắn. Thấy thằng Mười cồ nhà nên cứ kéo đến bày độ nhậu
nhẹt, cờ bạc.
Lần nào cũng vậy, nhậu xong lâ bày trò đi kiếm em út, bắt bò
lạc.
Mười đã biết điều, rước thêm con Đậu về cho hai đứa nó. Vậy mà tụi
nó lại chê. Nhứt định đòi chơi con Mén, người yêu của thằng
Mười.
Chưa quen với bóng tối trong buồng, gã thanh niên quờ quạng hai
tay, mò từng bước đi kiếm con Mén.
Chờ cho gã tới gần, Mười co chân đạp một phát cực mạnh vào ngực
hắn. Gã thanh niên văng bắn ra ngoài, nằm sóng soài trên sàn
nhà.
Gã kia bênh bạn, cầm cái chai bia nhào vô, miệng hắn chửi toáng
lên:
- Đụ má thằng Mười. Mầy mê đĩ, đánh anh em phải hôn?
Vừa nói hắn vừa xăm xăm bước tới. Con Đậu hoảng hết, nó ôm chặt
cứng chân hắn lại. Gã thanh niên dang nóng máu, hắn dừng lại, thẳng
chân đạp một cái thật phủ phàng vào mặt con Đậu, làm con nhỏ té bật
ngữa.
Mười từ trong phòng phóng ra. Hắn chụp lấy tay của gã kia, dằn lấy
chai bia. Hai bên ôm nhau té lăn cù trên sàn nhà làm ngã dổ mấy dĩa
đồ nhậu, vỏ bia văng tung tóe.
Gã thanh niên bị thằng Mười đạp lúc nãy cũng lồm cồm ngồi dậy, nhào
tới gia nhập cuộc chiến.
Mười sau khi làm tình với con Mén, còn quá mệt nên không làm lại
hai thằng kia. Chúng đè sấp thằng Mười xuống sàn nhà. Một tên ngồi
đè trên lưng. Còn tên kia chận dưới hai bắp chân, không cho thằng
Mười nhúc nhích.
Tên bị thằng Mười đạp. Lúc đầu nó vói tay cầm lấy cái cổ chai bia
bên cạnh, gõ cái "cãng" xuống sàn nhà, làm chai bia bể lam nham như
cái lưỡi cưa. Hắn dơ cao lên rối kể tội:
- Đụ mẹ. Mầy dám vì lồn mà phản bội anh em. Mầy đã đá tao thì tao
cho mầy theo ông theo bà luôn.
Còn Mén nãy giờ sợ hãi núp sau tấm màn. Bình thường thì cái miệng
nó cũng oang oác. Nhưng nó biết giờ này mà làm rùm lên, lôi thôi
tới cò bót thì tụi nó cũng sẽ bị bắt về tội "gái điếm" nên nó ráng
câm miệng. Tuy nhiên, phản ứng tự vệ thôi thúc nó phải thủ
thân.
Con Mén lẻn ra sau rút con dao nhọn cầm sẵn nơi tay. Đến lúc thấy
gã thanh niên dơ cao vỏ chai bia định đâm thằng Mười, con Mén hốt
hoảng từ trong buồng lao thẳng tới, xỉa thẳng mũi dao nhọn xuyên
vào bụng thằng kia. Gã thanh niên rú lên một tiếng đau đớn, ngã vật
ra sàn nhà. Máu từ vết đâm trên người hắn phun ra có vòi Mọi người
hoảng hết, đứng trố mắt nhìn gã thanh niên đang oằn oại, la hét
trên vũng máu. Toán cảnh sát đi tuần ngang qua thấy ồn ào, họ nhào
dến còng tay cả bốn người. Một toán lo đem băng ca khiêng gã thanh
niên đã chết lên xe hồng thập tự chở thẳng vô nhà xác.
Mén và con Đậu được đưa đi một xe riêng. Mặc cho gã cảnh sát lôi
kéo, thúc mũi súng vào hông. Con Mén vẫn đứng lì dó, mắt rưng rưng
nhìn thằng Mười. Miệng nó mấp máy:
- Anh Mười. Em yêu anh?